Mục lục
Tàn độc lương duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc truyện hay


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!



Hạ Vũ Hào nhìn cô, ánh mắt nhìn bụng của cô: “Bà nội đen tối hơn ông nội, nếu không thì cũng không thể chỉ dùng thân phận người nổi tiếng không có chỗ dựa, ông nội lại không thích bà ta mà vẫn có thể gả vào nhà họ Hạ, lại lừa được một số tiền lớn mà vẫn bình an vô sự.”


“Anh lo lắng bà ta sẽ làm chuyện bất lợi cho em nên không đồng ý?” Hướng Thu Vân hỏi.


Hạ Vũ Hào không nói chuyện, xem như ngầm thừa nhận.


Anh không thể dùng cô và đứa bé để đánh cược!


“Lúc đầu bà Diêu muốn dùng chuyện mẹ em tự tử để em hiểu lầm anh, sau đó rời đi. Sau khi thất bại, bà ta mới làm cho chị dâu em tự mất một cánh tay để bảo vệ hai đứa bé, cũng mượn cơ hội đó cảnh cáo em, tốt nhất làm theo kế hoạch của bà ta, chia tay với anh.”


“Vậy anh có nghĩ nếu lần này bà ta vẫn không thành công, lần sau sẽ làm gì để chia rẽ hai chúng ta không?” Hướng Thu Vân hỏi.


Hạ Vũ Hào nhíu mày lại, từ trước đến nay không có quá nhiều cảm xúc lại lộ vẻ nôn nóng.


“Em có đồng ý hay không cũng sẽ có nguy hiểm, ngược lại em đồng ý, chúng ta còn có sự chủ động, anh cảm thấy thế nào?” Hướng Thu Vân hỏi.


Hạ Vũ Hào mím môi, cụp mắt không lên tiếng.


Chuyện của anh nhưng lại kéo người phụ nữ và con của anh vào, mà anh lại không thể đảm bảo sự an toàn của bọn họ. . . Điều này khiến anh cảm thấy mình vô dụng!


Hướng Thu Vân nhìn anh nắm chặt nắm đấm thì đi đến trước mặt anh, chủ động kéo tay anh đặt lên ngực cô: “Em cam đoan với anh, em nhất định sẽ chăm sóc tốt cho mình và con của chúng ta. Anh có thể phối hợp với em không?”


Mấy vệ sĩ sợ anh nghi ngờ nên không đi theo, nhưng bọn họ nhất định sẽ nghĩ cách, có lẽ đây là cơ hội cuối cùng cô và Hạ Vũ Hào nói thật với nhau.


Không đợi Hạ Vũ Hào trả lời, bên ngoài phòng tắm vang lên tiếng bước chân dồn dập.


“Ừm. . . Hạ. . . Hạ Vũ Hào. . . Anh. . . Anh. . . Chậm một chút, em. . . Em không chịu được. . . Không chịu được. . . Anh quá lớn. . .” Hướng Thu Vân nhìn cửa phòng tắm bên ngoài thì cố ý làm ra tiếng thở dốc nặng nề.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK