Mục lục
Tàn độc lương duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

VietWriter: Tàn độc lương duyên




Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp


Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế



VietWriter



Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bộ truyện do nhóm лhayhȯ edit. Hiện tại, mình vừa nhận chương từ các bạn ctv gửi về. Số chương hiện đã hơn 200 chương so với ở web. Chúng mình xin đăng trước trong nhóm kín để các bạn có đóng góp xem trước. Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.


Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm


Chương 338: Đối với người khác thì không quá, nhưng đối với tôi thì là quá đáng
Chỉ là đã lâu không gặp, Giang Minh Thắng trông không được tốt lắm, quầng mắt đen thui, sắc mặt tối sạm, còn thoang thoảng mùi rượu.
Thời điểm nhìn thấy Hướng Thu Vân, đôi mắt rỗng tuếch của anh ta tụ lại một chút ánh sáng, "Hướng Thu Vân? Sao em lại ở đây?"
Với địa vị tập đoàn Giang thị hiện tại, bọn họ cũng không cần tới đây tuyển nhân tài, nhưng sau khi biết Hướng Thu Vân và Hạ Vũ Hào chính thức ở cùng nhau, anh ta làm việc gì cũng không tập trung được, nên Hân Yên tạm thời tìm cho anh một việc vặt.( moá con nu8 này thao túng tất cả luôn)
“Tại sao tôi lại ở đây, tôi cần phải báo cáo với anh sao?” Hướng Thu Vân nhíu mày, đi ngang qua anh.
Giang Minh Thắng bước nhanh vài bước, từ phía sau ôm lấy cô, ánh mắt dán vào cô, "Hướng Thu Vân, chúng ta nghiêm túc nói chuyện đi."
Anh thở dài, trong mắt hiện lên vẻ bất lực và buồn bã.
Người phụ nữ trung niên cùng Giang Minh Thắng tuyển dụng, thức thời im lặng làm người vô hình.
“Giang thiếu đã có vị hôn thê rồi, ở đây cũng có nhiều người vây xem, nếu không muốn gây chuyện phiền phức, thì buông tay ngay.” Hướng Thu Vân lạnh lùng nói.
Giang Minh Thắng không buông tha, trầm giọng nói: "Cùng ta ngồi xuống nói chuyện đi. Yêu cầu này là đòi hỏi quá đáng sao?"
“Đối với người khác thì không quá, nhưng đối với tôi thì là quá đáng.” Nơi anh chạm vào dường như đã bị nước bọt của ruồi liếm sạch, Hướng Thu Vân dùng sức đẩy anh ta ra.
Cô dùng sức rất nhiều, nhưng Giang Minh Thắng nhất thời không để ý, bị cô làm cho choáng váng, may mà được người phụ nữ trung niên bên cạnh đỡ nên không bị ngã.
Cô chỉ đến môi giới công việc để xem mình có thể làm gì, không ngờ lại gặp được Giang Minh Thắng, Hướng Thu Vân cảm thấy hơi khó chịu, không muốn xem nữa nên đi thẳng ra ngoài, nhưng nghe Giang Minh Thắng nói sau lưng cô….
"Chúng ta hãy ngồi xuống và nói chuyện bìn tĩnh. Sau này ... chỉ cần em xuất hiện ở đâu, tôi có thể rời khỏi đó ngay lập tức."
Hướng Thu Vân dừng lại, sau đó xoay người, nhìn thẳng hắn, không chút do dự nói: "Được."
Chỉ nói một lần thôi, sau này anh ta sẽ không dây dưa nữa, rất tốt cho cô.
Thấy vậy, Giang Minh Thắng cười khổ, oán hận nói với người phụ nữ trung niên bên cạnh: "Tôi đi ra ngoài một lát, chuyện còn lại cứ giao cho cô."


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter


Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK