Mục lục
Tàn độc lương duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô nói chuyện này làm cho ông cụ Hạ nhớ tới những chuyện ngu ngốc của mình: Những năm qua ông ta đang trải đường cho đám con hoang!
Sắc mặt của ông ta thay đổi, không trả lời cô mà cau mày nói ra: “Vũ Hào thông minh như vậy, muốn lợi dụng tập đoàn Hạ Thị rửa một số tiền lớn dưới mắt nó là chuyện không thể!”
“Nói chính xác ông ta không phải muốn chia rẽ cô và Vũ Hào, mà là muốn giải quyết người phụ nữ Vũ Hào yêu. Cho dù người kia là ai, ông ta cũng sẽ xử lý hết, đến lúc đó Vũ Hào rối loạn, ông ta có thể nhân cơ hội đó làm chuyện muốn làm.”
“Nhưng có lẽ gần đây Vũ Hào điều tra ông ta làm cho ông ta sợ hãi, cho nên ông ta bắt đầu giúp tập đoàn Giang Thị. Khi nào tập đoàn Giang Thị khôi phục lại trạng thái bình thường thì sẽ truyền tin tức tập đoàn Hạ Thị thí nghiệm trên người ra ngoài, phá hủy nhà họ Hạ cũng làm cho Vũ Hào mất đi năng lực đối phó ông ta.”
“Tôi nói như vậy, cô đã hiểu chưa? !”
Ông ta đã nói đến đây mà cô còn không hiểu thì, rất nghi ngờ đầu cô bị úng nước!
“. . . Tôi hiểu rồi.” Hướng Thu Vân sững sờ trong chốc lát mới trả lời.
Trước đó cô gặp nhiều chuyện khó khăn, nhưng chỉ là cô gái hơn hai mươi tuổi.
Cô trải qua chuyện phức tạp nhất là hai năm trước Giang Hân Yên gài bẫy tai nạn xe, còn trước đó không lâu Giang Hân Yên bày mưu tập đoàn Hướng Thị.
Nhưng hai chuyện này chỉ là trò trẻ con so với chuyện cô đang trải qua.
Từ lúc có người dụ dỗ mẹ cô tự sát thì cô, nhà họ Hướng và Hạ Vũ Hào đã nằm trong kế hoạch của bọn họ, từng bước đi đúng với kế hoạch của người kia.
— Năng lực của người kia quá lớn.
Mà ông ta làm những chuyện này với mục đích cuối cùng là rửa tiền.
Cô nghi ngờ có phải người này là phó bộ trưởng hoặc là bộ trưởng. . . Thậm chí là cấp bậc cao hơn.
Cô chỉ nghĩ như vậy mà cả người lạnh lẽo đang ở trong hầm băng.
“Vậy chuyện. . . Thí nghiệm trên người là thế nào?” Hướng Thu Vân liếmmôi khô khốc, vẫn chưa thoát khỏi sự khiếp sợ, đầu óc hỗn hỗn.
Ông cụ Hạ u ám nói: “Chuyện đó không liên quan tới cô nên đừng quan tâm! Cô đã hiểu thì có đồng ý hay không?”
Dường như ông ta lo lắng cô lại từ chối nên nói tiếp: “Trước khi cô trả lời thì nghĩ cho kỹ: Người kia có thể làm nhiều chuyện như vậy thì tuyệt đối không phải là nhân vật đơn giản, Vũ Hào đối đầu với ông ta thì không khác gì lấy trứng chọi đá! Đừng nói đến việc Vũ Hào còn muốn người này đền mạng cho cô, cô cảm thấy người đó sẽ bỏ qua cho Vũ Hào sao?”
Người giống như ông ta và người đứng sau kia luôn muốn làm việc gì cũng không thích để lại tai họa về sau.
Nếu ông ta là người kia thì tuyệt đối sẽ không giữ lại một đối thủ vừa trẻ tuổi vừa có năng lực như Vũ Hào, người kia chắc chắn cũng giống vậy!
Hướng Thu Vân nhíu mày, bởi vì động tác này mà trên mặt có chút đau, nhưng cô không kịp quan tâm: “Tôi phải suy nghĩ một chút.”
“Cô còn suy nghĩ cái gì? Tôi nói không rõ ràng sao?” Nếu không phải hiện tại ông ta không tiện lộ diện thì sẽ không đến nhờ cô giúp đỡ.
Vừa ngu ngốc vừa nhiều chuyện!
Hướng Thu Vân đã sớm quen giọng điệu này của ông ta nên không so đo: “Theo như ông nói thì người kia rất lợi hại. Lỡ tôi lộ ra thiếu sót, ông ta sẽ phát hiện tôi còn sống. Tôi không muốn trở thành sự uy hiếp của Hạ Vũ Hào.”
Ông cụ Hạ hừ một tiếng: “Cô cho rằng tôi sẽ ngốc đến mức không nghĩ đến chuyện này à? Cô không cần lo lắng, tôi sẽ sắp xếp. Cô nằm viện nghỉ ngơi nửa tháng, sau đó chuẩn bị đi gặp Vũ Hào.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK