Mục lục
Tàn độc lương duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp


Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế


Đọc tại web Nh.a.yho.com


Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bộ truyện do nhóm лhayhȯ edit. Hiện tại, mình vừa nhận chương từ các bạn ctv gửi về. Số chương hiện đã hơn 300 chương so với ở web. Chúng mình xin đăng trước trong nhóm kín để các bạn có đóng góp xem trước. Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.


Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn


Chương 412: Tại sao Thu Vân không đi theo?


Sau đó, anh ta lại liếc nhìn về phía Hạ Vũ Hào và phía sau, hỏi: “Tại sao Thu Vân không đi theo?”


Điều này là hỏi Hạ Vũ Hào, nhưng rõ ràng là cố ý nói cho vài người đứng bên cạnh nghe.


Vu Tuệ Doanh nghe vậy cũng nhìn về phía Hạ Vũ Hào.


Hạ Vũ Hào trước đây cho dù rất ghét một người, nhưng sẽ duy trì thái độ lịch sụ cơ bản nhất, nhưng lần này lại bỏ qua hai vợ chồng Hướng Bách Tùng, mà đi thẳng về phía Hướng Quân hỏi thẳng: “Hướng Thu Vân đâu?”


Lâm Quỳnh Chi sợ Hướng Quân làm lộ ra, trước tiên nói: “Hạ tổng hỏi thật kỳ quái, Thu Vân từ trước đến nay đều ở bên cạnh anh, nếu như anh hỏi chuyện này, chúng tôi nên hỏi anh mới phải, không phải anh hỏi chúng tôi.”


Hướng Quân nặng nề khịt mũi, trong lòng cảm thấy có chút bất mãn với em gái.


Anh ta nói rõ ràng là phải tiễn cô đi rồi, vậy mà lại không nói lời nào đã bỏ đi!


Sau đó anh cảm thấy không thể trách em gái mình, phải trách tên Hạ khốn kiếp, hẳn là tên Hạ khốn kiếp nhìn Thu Vân chằm chằm, cô còn không có cơ hội tâm sự với anh!


“Cho tôi hỏi lại, Hướng Thu Vân đâu?” Hạ Vũ Hào mặt mày băng giá, trong lòng càng thêm lo lắng.


Vẻ mặt càng xấu, tâm tình Hướng Quân càng tốt, một chân bó bột rồi đung đưa chân còn lại, chế nhạo, “Tôi không biết! Cho dù tôi biết, tại sao tôi phải nói cho anh biết?”


Nghe được câu sau, lông mày và mi tâm của Lâm Quỳnh Chi nhảy dựng lên, không kìm được mà véo một cái lên eo anh, cảnh cáo anh đừng nói nhảm.


Hướng Quân đau đớn tột cùng, nhưng phải làm như mọi chuyện ổn thỏa, vô cùng sai lầm.


“Vũ Hào không thấy Thu Vân, một lúc không gặp được Thu Vân, trong lòng có chút lo lắng.” Hướng Bách Tùng cười giải thích với người bên cạnh, sau đó đi tới chỗ Hạ Vũ Hào nói: ” Vũ Hào à? Có thể Thu Vân đi vệ sinh hay nói chuyện với người quen? “


“Cô ấy là người lớn, hơn nữa an ninh ở đây rất tốt, nên đừng quá lo lắng.”


Hạ Vũ Hào nhíu mày, nhìn Hướng Quân mím chặt môi.


Hướng Quân khiêu khích nhìn lại hắn, đung đưa chân nhướng mày, thiếu chút nữa dán lên trán hai chữ đắc ý, nếu sau mông có cái đuôi thì đã vểnh lên trời từ lâu rồi.


“Hướng Quân.” Lâm Quỳnh Chi thì thào nói với hắn, đau đầu.


***


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Đọc truyện được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK