Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Hướng Thu Vân nằm trên vai anh cười, làm nũng: “Có chỗ nào trên người anh mà em chưa hôn qua chứ, xấu hổ cái gì?”
Giọng hai người bọn họ không nhỏ, đám vệ sĩ cũng có thể nghe rõ, lúc này sắc mặt bọn họ có chút mất tự nhiên.
Hạ Vũ Hào dùng một tay cởi hai nút áo, không nói gì nữa mà cõng cô đi lên lầu.
Vệ sĩ đi theo bọn họ, nhưng đi chưa được mấy bước thì anh đã lạnh giọng trách mắng: “Mấy người ở lại dưới lầu.”
Đám vệ sĩ lộ vẻ khó xử, cùng nhìn về phía vệ sĩ đứng đầu.
“Tôi dùng tiền mời mấy người, hiện tại tôi không muốn mấy người đi theo, lời nói của tôi không có giá trị sao?” Hạ Vũ Hào quay đầu nhìn bọn họ, cười như không cười.
Vệ sĩ ho nhẹ một tiếng: “Chúng tôi không có ý này, gần đây chúng tôi phát hiện có người đang theo dõi cô Hướng, cảm thấy nên theo sát bảo vệ.”
Hướng Thu Vân nghiêng đầu dựa vào người Hạ Vũ Hào, cũng không nhìn bọn họ, cô vuốt tóc anh.
Tại đây có hình ảnh
“Ừm.”
Hạ Vũ Hào cõng Hướng Thu Vân lên lầu, sau khi anh vào phòng thì đặt cô xuống, đè lên cửa.
Có lẽ bởi vì hai người lâu rồi không tiếp xúc thân mật, anh gấp gáp hôn sâu, quấn lấy lưỡi của cô.
Cô bị ép nhận lấy nụ hôn của anh, gần như không thở được, chân mềm nhũn, nếu không phải anh ôm lấy cô thì cô đã ngã xuống đất.
“Hạ. . . Hạ Vũ. . . Hào. . .”
Hướng Thu Vân chống tay lên ngực anh, muốn nói chuyện với anh lại sợ tai vách mạch rừng: “Anh còn chưa tắm rửa, chúng ta đi. . . Ừm!”
Hạ Vũ Hào ôm eo cô, vừa hôn vừa đi vào phòng tắm.
Cô có chuyện muốn nói với anh, nhưng lúc đầu còn có thể giữ tỉnh táo, sau đó lại chìm trong nụ hôn của anh. Đến lúc cô lấy lại tinh thần thì phát hiện quần áo trên người mình nằm trên mặt đất, mà người anh em của anh đang ở vị trí nguy hiểm.
“Hạ. . . Hạ Vũ Hào. . .”
Hướng Thu Vân đỏ mặt đẩy anh ra, cô vịn tường, hai chân như nhũn ra đi qua mở vòi hoa sen.
Hạ Vũ Hào đi tới ôm lấy cô từ phía sau, để cô cảm nhận anh đã động tình: “Không phải em nói muốn tắm chung sao? Hả?”
Giọng của anh đang động tình khàn khàn, càng quyến rũ hơn.
“Anh buông tay ra trước đi.” Hướng Thu Vân mang thai nên cơ thể rất nhạy cảm, anh là người cô thích, lại kề da sát thịt thế này, cô cũng sẽ có phản ứng.
Nhưng Hạ Vũ Hào không những không buông tay, ngược lại cầm hai tay của cô, hôn từ cổ trắng nõn của cô xuống.
Bờ môi lạnh và đầu lưỡi nóng bỏng di chuyển trên người Hướng Thu Vân, cô không nhịn được run rẩy, chỉ cảm thấy trong cơ thể đột nhiên trống rỗng.
“Em có muốn không?” Hạ Vũ Hào đứng lên, hôn lên cổ của cô.
Nếu tiếp tục như vậy, hai người chắc chắn sẽ củi khô bốc lửa, Hướng Thu Vân không dám chắc đến lúc đó cô còn có thể tỉnh táo nói chuyện với anh hay không.
“Chờ . . . chờ chút. . .”
Hướng Thu Vân có chút khó khăn xoay người, thở dài nắm tay Hạ Vũ Hào đề phòng anh lại làm loạn.
Nhưng cô không biết, hiện tại khuôn mặt đỏ lên, đáy mắt động tình mê người thế nào. Hạ Vũ Hào chỉ cảm thấy cơ thể vừa cứng lại trướng, giống như sắp nổ tung.
Anh dễ dàng tránh thoát trói buộc của cô, hai tay dâng mặt cô hôn lên.
Hướng Thu Vân không có năng lực phản kháng, chỉ có thể thụ động nhận lấy tình yêu của anh, dưới tình thế khẩn cấp, cô chỉ có thể nắm chặt người anh em của anh.