Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Đọc tại web Nh.a.yho.com
Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bộ truyện do nhóm лhayhȯ edit. Hiện tại, mình vừa nhận chương từ các bạn ctv gửi về. Số chương hiện đã hơn 300 chương so với ở web. Chúng mình xin đăng trước trong nhóm kín để các bạn có đóng góp xem trước. Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn
Chương 387: A, tôi ăn phải cái gì rồi!
Không lâu sau, Hạ Vũ Hào đi tới với cái cốc chỉ còn lại chút rượu đỏ, nhìn kỹ sắc mặt Hướng Thu Vân, thấy cô không có đặc biệt tức giận hay không, liền nhìn đi chỗ khác.
“A, tôi ăn phải cái gì rồi!” Khi anh đi tới, Nhậm Gia Hân sắc mặt thay đổi, ôm bụng nheo lại nửa con mắt: “Ai nha nha, không được không được, tôi muốn đi nhà vệ sinh! Hướng Thu Vân, tôi đi trước!”
Hướng Thu Vân vừa ừ một tiếng, cô đã chạy đi như một con thỏ, lúc chạy cũng không biết nên giả bộ như thế nào, không thèm ôm bụng luôn.
Hướng Quân nghiêng về phía Hạ Vũ Hào, nặng nề khịt mũi, mũi không phải mũi, mắt không phải mắt.
“Hạ tổng,” Lâm Quỳnh Chi ho khan một tiếng cấu eo Hướng Quân. “Thương thế của anh khá hơn chưa?”
Hạ Vũ Hào đặt ly lên bàn, nhìn Hướng Thu Vân đầy ẩn ý, ”Không sao.”
Đáng lẽ phải tốt hơn, nhưng Hướng Thu Vân cố ý dùng cùi chỏ gõ vào vết thương của anh mấy lần, vết thương nứt ra mấy lần, bây giờ mới đỡ hơn một chút, còn một thời gian nữa mới lành.
Hướng Thu Vân mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, như không nhìn thấy anh.
“Cũng là do Thu Vân phải cấp cứu, Hướng Quân vì quá xúc động nên mới làm ra chuyện vô lý như vậy, trong suốt thời gian qua, anh ấy rất áy náy, hối hận vì ngày đó bốc đồng, muốn tìm cơ hội để xin lỗi anh. “
Lâm Quỳnh Chi trừng mắt nhìn Hướng Quân nói: “Hạ tổng tới rồi, không phải luôn muốn xin lỗi sao? Nói xin lỗi đi.”
“Tôi hối hận!” Hướng Quân nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi hối hận ngày đó không làm cho anh…”
Lâm Quỳnh Chi véo mạnh anh, nhưng anh vẫn nghiến răng nghiến lợi nói ra chữ “chết”.
“Hướng Quân, Hướng Quân …” Trước ánh mắt lạnh lùng của Hạ Vũ Hào, Lâm Quỳnh Chi cười nhạt, rất muốn giải thích cho Hướng Quân, nhưng lại không nghĩ ra được lời giải thích nào.
Hạ Vũ Hào nhìn Hướng Quân, lạnh nhạt nói: “Anh nên cảm thấy may mắn vì anh là anh trai của Hướng Thu Vân.”
“Tôi luôn may mắn có được một người em gái tốt như vậy!” Hướng Quân nhìn anh chằm chằm nói: “Thật đáng tiếc em ấy lại đưa tên khốn kiếp như anh lên đầu!
Đúng lúc này, có mấy người vừa đi tới tìm Hạ Vũ Hào, vừa nghe thấy Hướng Quân nói những lời này, cả người đều lạnh cả sống lưng, không biết nên đi hay ở.
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!