Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Đọc tại web Nh.a.yho.com
Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bộ truyện do nhóm лhayhȯ edit. Hiện tại, mình vừa nhận chương từ các bạn ctv gửi về. Số chương hiện đã hơn 300 chương so với ở web. Chúng mình xin đăng trước trong nhóm kín để các bạn có đóng góp xem trước. Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn
Chương 377: Tôi con m.ẹ nhà cô!!!
“Tôi con m.ẹ nhà cô!!!” Lâm Tuyết Nghi đau đến mức khóc rống lên đến khàn cả giọng.
Nhiều người giàu có trong hội trường đã bước ra và xem cảnh tượng giống như một trò hề này.
“Hân Yên, Hân Yên, em có sao không?” Giang Minh Thắng cau mày, vội vàng tiến lên điều khiển xe lăn, đôi mắt màu hổ phách đầy tức giận và lo lắng.
Giang Hân Yên ngồi trên xe lăn, sắc mặt tái nhợt, nở nụ cười đắc ý, “Anh đừng lo lắng cho em quá, xem Lâm tiểu thư thế nào, nếu không…”
Những lời còn lại đột ngột dừng lại khi nhìn thấy Hạ Vũ Hào và Hướng Thu Vân.
Hướng Thu Vân mặc một chiếc váy dài màu oải hương, tinh xảo và tao nhã, tóc buộc cao, tai đeo một đôi nạm ngọc trai đầy đặn, cổ đeo một mặt dây chuyền ngọc bích hình giọt nước.
Không có nhiều đồ trang sức nhưng đều đơn giản và trang nhã, tôn lên vẻ quý phái, trang nhã, khuyết điểm duy nhất của người đẹp là trên cánh tay trần của cô có một vài vết sẹo.
Còn Hạ Vũ Hào đứng bên cạnh cô trong bộ vest đen, dung mạo tuấn tú cùng đường nét thanh tú, chi lan ngọc thụ, khí chất phi thường.
Hai người trông xứng đôi một cách kỳ lạ.
Xe lăn của Giang Hân Yên còn chưa được nhấc lên, cô đang ngồi trên xe lăn ngẩng đầu nhìn hai người, ngón tay nắm chặt tay vịn xe lăn, cổ họng dường như bị ai đó chặn lại, không nói được lời nào. .
Ánh mắt của Giang Minh Thắng quét qua hai người, cuối cùng rơi vào trên người Hướng Thu Vân, ngoài kinh ngạc, trong đó còn có một ít cảm xúc khó giải thích được.
“Nhanh mẹ nó đứng dậy, dậy đi! Không thấy đang đè chết tôi à?!” Lâm Tuyết Nghi đau đến mức mặt mũi biến dạng, mồ hôi lạnh cũng không ngăn được.
Giang Hân Yên cắn môi, nhẹ giọng nói với Giang Minh Thắng: “Anh à, anh đỡ em lên, nếu không ông ngoại đến, em không giải thích được…”
“Em bị nữ nhân này ức hiếp, cũng không phải là em bắt nạt cô ta, em còn muốn giải thích sao?!” Giang Minh Thắng dời tầm mắt về phía Hướng Thu Vân, cúi xuống ôm lấy Giang Hân Yên, tức giận nói: “Đừng lo lắng. Ông ngoại đến đây, anh sẽ nói với ông ấy những gì đang xảy ra! “
Hướng Thu Vân vừa đi đến bên ngoài Phong Vị Ương, liền nhìn thấy Giang Hân Yên ngồi trên xe lăn nằm trên người Lâm Tuyết Nghi.
Lại nghe thấy những lời này của Giang Minh Thắng, cô nhếch môi, có thể là Lâm Tuyết Nghi bắt nạt người trước, nhưng bây giờ thật khó nói ai bắt nạt ai.
“Vũ Hào, tôi có chút mệt mỏi.” Hướng Thu Vân nhìn Giang Hân Yên cười, tiến vào trong vòng tay Hạ Vũ Hào.
Hạ Vũ Hào mỉm cười, vòng tay ôm eo cô, sau đó đem lễ vật đưa cho ba Giang để qua một bên, “Giang thúc thúc nhìn không tốt lắm, là bởi vì quá cao hứng với hôn lễ của Lâm gia gia à, cho nên đêm qua ngủ không ngon sao? “
Thật sự không phải chuyện tốt khi gặp một người cha vợ 80 tuổi muốn cưới một cô gái 20 tuổi, lại để đối phương mang thai một đứa trẻ, như vậy rõ ràng là rất kinh tởm.
“Có thể là tân hôn có quá nhiều việc phải lo, cực khổ Vũ Hào quan tâm rồi.” ba Giang cầm lấy lễ vật đưa cho người đăng ký lễ vật của khách, tránh nặng tìm nhẹ.
Nằm trong vòng tay của Giang Minh Thắng, Giang Hân Yên nhìn Hạ Vũ Hào và Hướng Thu Vân, lông mi run lên.
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!