Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện n hảy hố và vào nhóm đọc hết nhé:
Chương 583: Đã tính toán cô?
Chỉ nghe Hạ lão gia tử nói rồi nói: “Lúc trước ngươi cho nó ý tưởng này đã không có ý gì tốt. Bây giờ nói cho ta biết nó mang thai giả, chẳng phải là ngươi muốn mượn tay ta bỏ đi cái đinh trong mắt này sao? Trước hô sau ứng, một vòng kế hoạch thật hoàn mỹ.”
Nếu là bình thường, ông sẽ khen cô làm tốt, nhưng đối tượng tính toán của cô lại là ông, thì lại là chuyện khác! Không ai có thể tính toán ông.”
Giang Hân Yên mặt không chút máu, “Hạ gia gia, nghe tôi giải thích: chuyện này không…”
“Hân Yên, ngươi không nên đem chủ ý đánh lên đầu của ta, ngươi sẽ sớm hối hận!” Hạ lão gia tử ngắt lời cô, vẻ mặt ảm đạm nói: “Còn có, ngươi cho dù có thông minh, thì cũng sai lầm rồi. Hướng Thu Vân thực sự đang mang thai, và kế hoạch mượn tay ta để loại bỏ nó của cô đã thất bại! ”
Nói xong, ông không cho Giang Hân Yên cơ hội giải thích, mang theo Nam Ca và vài người khác rời đi.
Giang Hân Yên hai chân đã đi được rồi, nhưng cô không thích bị người khác nhìn mình khập khiễng bước đi, cô ngồi vào xe lăn, quay xe lăn nhanh chóng đuổi ra ngoài, “Hạ gia gia…”
Không có phản hồi.
Hạ lão gia tử cũng không thèm nhìn lại.
Giang Hân Yên mí mắt nhảy loạn, tứ chi đau nhức, yếu ớt.
Chuyện gì đã xảy ra?
Làm thế nào mọi thứ có thể trở nên như thế này?
Giang Hân Yên đập mạnh tay vịn xe lăn, dưới mắt lóe lên một tia lạnh lẽo, chỉ là, Hạ gia gia nói là Hướng Thu Vân … Hướng Thu Vân thật sự đã mang thai … Vậy thì vết hôn trên cổ, vết hôn trên cổ? ủng hộ nhóm dịch truyện và phản đối việc lấy cắp bản dịch, bạn truy cập nha yho . com để đọc tiếp nhé.
Đồng tử cô đột nhiên co rút lại, Hướng Thu Vân chính là… đã tính toán cô?!
Sau khi Hướng Thu Vân rút kim tiêm, cùng Hạ Vũ Hào trở về Hướng gia, cô vừa xuống xe liền thấy cửa sổ lầu hai đang mở.
“Trời lạnh, sức khỏe không tốt, nên đóng cửa sổ lại, đừng để gió thổi.” Hướng Thu Vân do dự một chút, liền nhắc nhở.
Vu Tuệ Doanh có vẻ sửng sốt trước lời nhắc nhở của cô, sửng sốt một lúc rồi mới hốt hoảng nói: “Ừm, mẹ chỉ muốn ngắm cảnh một chút thôi nên không nghĩ cái khác. Ha…mẹ sẽ đóng cửa sổ lại đây.”
Bà mỉm cười với Hướng Thu Vân trong nước mắt, rồi đóng cửa sổ lại.
Hướng Thu Vân khẽ cau mày, nhưng không nói gì, chỉ lấy điện thoại ra gửi cho Lục Ngôn Sâm một cái Wechat.
【Bác sĩ Lục, anh có biết những bác sĩ tâm lý học khác giỏi hơn không?】
Cô bước vào, nhìn chằm chằm vào điện thoại của mình, và suýt nữa thì ngã xuống đất.
“Cẩn thận!” Ánh mắt Hạ Vũ Hào không ngừng nhìn theo cô, thấy vậy, anh nhanh chóng giữ lấy eo cô, kéo cô vào lòng.
Hướng Thu Vân nói lời cảm ơn, nhưng không có nhìn anh, vẫn nhìn chằm chằm vào điện thoại.