Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Link vào nhóm đọc trước và nhiều hơn Chương 145: Em thực sự không muốn nhìn thấy anh bị lừa dối
Đang đến gần tháng mười, nhiệt độ không cao nhưng trên trán Hạ Vũ Hào mồ hôi chảy ròng ròng.
Anh ta cởi khuy măng-sét và xắn tay áo lên, gân xanh trên cánh tay đã nổi lên, trông rất gớm ghiếc.
Giang Hân Yên chưa bao giờ thấy cảm xúc của anh bộc lộ ra ngoài như vậy, lúc này nhìn thấy anh hậm hực về chuyện của Hướng Thu Vân, trong lòng càng ngày càng chua xót. "Em không định nói lời này, nhưng ngày mai anh sẽ đính hôn với Hướng Thu Vân.. Em đã lưỡng lự nhiều lần trước khi quyết định nói cho anh biết sự thật. "
Cô thở dài thườn thượt, giữa hai lông mày bất lực, "Em thực sự không muốn nhìn thấy anh bị lừa dối, em không muốn nghe mọi người nói rằng bạn tốt của em là người lẳng lơ, nói rằng anh trai em là người thứ ba chen vào gia đình anh. Nói cho anh sự thật, em cũng rất thống khổ. "
VietWriter
“Chuyện này đừng nói cho ai biết!” Hạ Vũ Hào nghiêm mặt nói, vẻ mặt sững sờ lên xe, nhanh chóng khởi động xe rời khỏi Giang gia. Ủng hộ chúng mình tại лhayho。com
Giang Hân Yên nhìn xe dần dần đi xa, vẻ mặt phức tạp, chua xót.
anh Vũ Hào cứ nói không thích Hướng Thu Vân, chẳng qua là vì hôn nhân thương mại mới chọn Hướng gia, nhưng hôm nay biểu hiện của anh ta rõ ràng động lòng với Hướng Thu Vân rồi nhưng lại không biết ...
Mấy giờ trôi qua nhanh chóng đối với người khác, nhưng Hạ Vũ Hào chưa bao giờ dày vò như vậy.
Anh rời khỏi Giang gia, vội vàng đến công ty, quản lý tài chính đi qua đưa báo cáo hàng tháng cho anh, nhưng anh không nghe gì cả, thư ký mang theo hai ba văn kiện phải ký, anh ký hai, ba cái tên không đúng chỗ, và một cái ký tên Hướng Thu Vân.
Hiệu quả quá thấp, vì vậy anh đơn giản rời khỏi công ty, trước khi lên xe, anh ném chiếc nhẫn đã mua lúc chiều vào thùng rác, sau đó lái xe rời khỏi công ty.
Chỉ khi đến cột đèn giao thông đầu tiên, anh mới cau mày, bẻ lái quay trở lại công ty.
Công nhân vệ sinh ở tập đoàn Hạ Thị đang xử lý rác. Rác trong thùng đã được đóng gói gọn gàng chuẩn bị ném lên xe rác.
Hạ Vũ Hào ngồi vào ghế lái, dùng ngón tay mảnh khảnh gõ vào vô lăng.
Anh nhìn chằm chằm vào người dọn dẹp, đứng dậy nhưng lại ngồi xuống, lặp đi lặp lại điều này vài lần, chờ công nhân vệ sinh chuẩn bị lên xe rời đi, anh trầm mặt nhanh chóng xuống xe, gọi công nhân vệ sinh lại.
“Anh là Hạ tổng?” Người công nhân dùng đôi mắt đục ngầu nhìn anh một lúc, khuôn mặt già nua như vỏ cây nhuốm màu kinh ngạc và vui mừng.
Hạ Vũ Hào ừm một tiếng, "Xin lỗi, chờ chút."
Cau mày và nín thở, anh lấy túi rác phía trên xe, chịu đựng mùi chua và mùi kinh tởm rồi lấy chiếc hộp có chiếc nhẫn ra.
“Cảm ơn.” Hạ Vũ Hào buộc chặt túi rác, lại ném lên xe rác, sau đó vội vàng trở lại xe dưới ánh mắt kinh ngạc và ngơ ngác của người quét dọn.
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!