Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Giọng Hướng Quân lớn hơn, “Hai người cũng đã có con rồi, sao cậu ta còn như vậy? Nhanh lên, đưa điện thoại cho cậu ta, anh có việc muốn nói!”
Nói đến đoạn sau, còn cười to hai tiếng, hệt như một tên quỷ.
Hướng Thu Vân, “. . .”
Chắc anh cô không phải trúng tà chứ? Lần nào thấy Hạ Vũ Hào không phải là hận không thể đi đến đánh một trận sao?
Nhưng ở đầu dây bên kia Hướng Quân ở đầu dây bên kia không ngừng thúc giục, Hướng Thu Vân đành đứng dậy, đi đến phòng tắm. Mới đi được một nửa, cửa phòng tắm mở ra, Hạ Vũ Hào bước tới.
Anh mặc chiếc áo choàng tắm màu xanh đậm, tóc vẫn chưa khô, nước nhỏ giọt chảy xuống, đai áo cũng không buộc, giọt nước rơi trên cơ ngực của anh, lăn thẳng xuống.
Gợi cảm, nhưng cấm dục.
Hướng Thu Vân nhìn anh, hơi sững người, di chuyển tầm mắt, đưa điện thoại cho anh, “Anh trai em tìm anh, nói có chuyện quan trọng.”
Hạ Vũ Hào duỗi xuống tay với cô, ý bảo tay ướt, không tiện cầm. Cô lại hiểu lầm ý anh, nhận lấy khăn mặt, lau tay cho anh, rồi đưa điện thoại, sau đó nhón chân dùng khăn mặt lau tóc cho anh.
Da thịt hai người kề nhau, nhiệt độ trên người cô cách áo ngủ truyền đến, làm anh thấy có chút khô nóng.
Hạ Vũ Hào nhìn cô, hàng mi cong vút trên gương mặt đỏ bừng, đôi môi hồng tựa như đang âm thầm mời mọc.
Hầu kiết anh khẽ nhúc nhích, chậm rãi cúi đầu.
“Hạ Vũ Hào, tôi nói nửa ngày, cậu đã nghe thấy chưa? Điếc rồi à?” m thanh Hướng Quân không kiên nhẫn vọng đến từ đầu dây điện thoại bên kia.
Giọng anh rất lớn, sau khi Hướng Thu Vân nghe thấy thì ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Vũ Hào.
Hình như lỗ tai của anh hơi đỏ?
Hạ Vũ Hào đứng thẳng dậy, miễn cưỡng mở miệng, “Thu Vân nói không nghe rõ, anh lặp lại lần nữa đi.”
Hướng Thu Vân, “. . .”
Tay phải cô ôm lấy cổ anh, kéo xuống một cái, kiễng chân nãy giờ nên hơi mệt.
Hạ Vũ Hào cười khẽ một tiếng, một tay cầm điện thoại, một tay ôm eo cô, đặt cô lên giường. Cô ngồi trên giường cao hơn anh hẳn một đầu, lau tóc cho anh cũng không cần phải kiễng chân mệt như vậy nữa.
“Thu Vân không nghe rõ?” Hướng Quân tin thật, lại hớn hở nói lần nữa, “Như Hạ Vũ Hào nói, anh truyền ra tin tức công ty dược phẩm sinh học của chúng ta đã phát triển ra hai loại thuốc mới.”
Nhất thời Hướng Thu Vân không kịp phản ứng, “Họ đã nghiên cứu ra hai loại thuốc mới? Chuyện này? Sao em không. . .”
Cô chợt nghĩ ra, “Tin tức là giả?”
Hạ Vũ Hào từng nói, muốn gài bẫy Giang Hân Yên.
“Đúng vậy!” Hướng Quân vui vẻ mười phần, “Sau đó sắp xếp hai giám đốc điều hành công ty, và một khách hàng cũ của tập đoàn Hướng thị, giả vờ vô tình nói chuyện này với Giang Hân Yên, hoặc là với người bên cạnh Giang Hân Yên.”
“Hừ! Kết quả vừa khéo Giang Hân Yên xác thực tin tức qua những người này, bây giờ thật sự cho rằng nhà họ Hướng đã nghiên cứu ra hai loại thuốc mới!”
Hướng Thu Vân ừ một tiếng, trong lòng thầm suy nghĩ tại sao Hạ Vũ Hào phải làm như thế.
“Hạ Vũ Hào, ” Hướng Quân tiếp tục nói: “Lưu tổng bảo tôi hỏi cậu một tiếng, ông ta đã làm theo ý anh cậu cố ý giả dạng công ty ông ta xảy ra vấn đề về tiền vốn, còn cần làm gì nữa không?”
Hạ Vũ Hào, “Không cần, cứ bảo ông ta đợi Giang Hân Yên tới tìm, sau đó bán cổ phần bán cho cô ta là được.”
“Được, sau khi cúp máy, tôi sẽ nói với ông ta!” Hướng Quân đồng ý, sau đó lại đặc biệt bổ sung một câu, “Hạ Vũ Hào, tôi cũng không thể không bội phục cậu, nếu kế hoạch thành công, tôi rất vui!”
Hạ Vũ Hào ừ một tiếng, lại nói thêm vài câu, cúp máy.
Sau khi Hướng Thu Vân lau khô tóc cho anh, lại nằm trên giường, cầm điện thoại, mở giao diện trò chuyện với Hướng Quân ra.
[Anh, anh tìm thấy lịch sử trò chuyện trong điện thoại của mẹ, rồi nhờ hacker tìm ra kẻ trên mạng kia sao? Người đó bây giờ ở đâu? Em muốn gặp anh ta.]
Sau khi cô chỉnh sửa xong, ngón tay vẫn để trên phím gửi cuối cùng không bấm gửi, lại xóa bỏ.
Bất kể là Hạ Vũ Hào hay chị dâu, cô đều không muốn nghi ngờ.
Ngày kế tiếp, cảnh sát đưa Lý Yến đi, lập biên bản rồi đưa ra thông cáo.
Về lý thuyết, ít nhất thông cáo này có thể chứng minh nhà họ Hướng không phải loại hợm hĩnh, cũng không đối xử thô bạo vơi người giúp việc. Tuy nhiên, thông báo của cảnh sát chỉ nắm được phần đuôi của vụ việc nóng hổi này, nhanh chóng bị vùi lấp.
Ngược lại ‘Giang Hân Yên tự sát’, ‘Giang Hân Yên quỳ gối, ‘Bà Hướng cắt cổ tay tự sát’, ‘Hướng Bách Tùng bị tức giận phải nằm viện’ bốn sự việc trên bỗng lọt vào top 10 lượt tìm kiếm, cư dân mạng còn mắng chửi, làm ầm ĩ nhiều hơn trước.
Giá cổ phiếu của tập đoàn Hướng thị tiếp tục chạm mức kỷ lục thấp mới, một số nhà đầu tư bắt đầu bán tháo.
Hướng Thu Vân chỉ nhìn lướt qua, liền đóng lại.
“Gần đây, hình ảnh của tập đoàn Hướng thị ở trên mạng không tốt lắm, em đừng xem mấy tin tức này.” Hạ Vũ Hào cầm lấy chiếc áo trên móc, khoác lên tay.
Hướng Thu Vân hơi nhíu mày, vẫn nói ra nỗi lo lắng, “Công ty sợ nhất là tin tức tiêu cực, một tin tiêu cực, cho dù mười năm sau, có lẽ công chúng sẽ không quên được, tập đoàn Hướng thị. . .”