Hiện tại có không biết bao nhiêu người nhìn chằm chằm tập đoàn Hạ Thị, nếu bà ta để anh làm bậy, tập đoàn Hạ Thị sớm muộn gì cũng sụp đổ.
Đến lúc đó trong tay bọn họ có nhiều cổ phần thì có ích lợi gì?
Mấy người khác nghe vậy thì vẻ vui mừng trên mặt cũng nhạt đi.
Hiện tại chuyện thí nghiệm trên người vẫn chưa được giải quyết, quân đội giám sát nhà họ Hạ vẫn chưa rút lui. Nếu chống lại mấy nhà Bùi, Tống, Chung, Giang và mấy nhà kẻ thù mà ép tập đoàn Giang Thị phá sản thì tình hình của tập đoàn Hạ Thị càng thêm nghiêm trọng.
Hạ Vũ Hào đã sớm đoán được bọn họ sẽ nói đến chuyện thí nghiệm trên người nên cũng không kinh ngạc: “Nếu người truyền tin tập đoàn Hạ Thị có liên quan thí nghiệm trên người thật sự muốn phá hoại tập đoàn Hạ Thị thì còn cần chờ tới bây giờ?”
Đối phương có thể đưa anh vào nhà giam, còn có thể điều động quân đội đến giám sát bọn họ, người đó chắc chắn có năng lực lợi dụng chuyện này để phá hoại tập đoàn Hạ Thị.
Nhưng người đó không làm vậy, chứng minh đối phương có âm mưu khác.
Anh cũng vừa nghĩ đến chuyện này.
Người ở đây không ngốc, nghe anh vậy thì đã hiểu.
Ông cả Hạ cười cười, vui sướng lại chạy lên não: “Cháu cứ tập trung báo thù cho người yêu, chúng tôi là trưởng bối cũng không tiện phản đối. Nếu cháu đã nghĩ kỹ, chuyện này cứ làm như thế đi. Cháu cũng uống ít rượu một chút, không tốt cho sức khỏe.”
Ông ta nói mấy câu nói mang tính hình thức, quay đầu nói với con gái cả nhà họ Hạ: “Chị cả, bây giờ Vũ Hào muốn yên tĩnh, chúng ta ở đây quấy rầy nó, nên đi về trước đi.”
“Chờ chút đã.” Con gái cả nhà họ Hạ nói: “Vũ Hào, cậu biết người truyền tin thí nghiệm trên người là ai sao?”
“Nếu như tôi biết là ai, bà cảm thấy tôi sẽ ở trong nhà uống rượu sao?” Hạ Vũ Hào châm chọc nói.
Nói vậy cũng đúng.
Con gái cả nhà họ Hạ không nói gì nữa, chuẩn bị đưa những người khác rời đi.
“Chờ một chút!” Lúc bọn họ đi tới cửa thì Hạ Vũ Hào gọi lại.
Con gái cả nhà họ Hạ hơi không kiên nhẫn dừng lại, quay người hỏi: “Chuyện gì?”
“Nếu như các người có thể điều tra được người kia là ai, đưa ra chứng cứ, tất cả tài sản trên danh nghĩa của tôi sẽ chuyển cho người đó.” Hạ Vũ Hào đã không có tâm trạng đấu trí với người đứng sau kia, nhưng anh cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua người hại chết Hướng Thu Vân.
Chỉ cần người liên quan đến cái chết của Hướng Thu Vân thì phải trả giá đắt!
Con gái cả nhà họ Hạ không nói đồng ý cũng không nói không đồng ý mà là hỏi: “Tất cả tài sản trên danh nghĩa? Ngoại trừ cổ phần của tập đoàn Hạ Thị thì cậu còn thứ gì?”
Hạ Vũ Hào không nói chuyện mà đá mấy vỏ chai rượu dưới chân, lảo đảo đi lên cầu thang.
Chung Khánh Hiên thấy vậy thì không yên tâm, kéo Nhậm Gia Hân đang suy nghĩ gì đó đi theo, để lại mấy người ông cả Hạ nhìn nhau.
“Vũ Hào!” Tại Hạ Vũ Hào muốn đi vào thư phòng thì Chung Khánh Hiên giữ anh lại: “Có phải anh uống rượu đến mơ màng không?”
“Tôi rất tỉnh táo.” Hạ Vũ Hào tránh khỏi tay anh ta, anh ho khan hai tiếng vịn tường, lảo đảo đi vào.
Anh đi qua chỗ nào thì ở đó nồng nặc mùi rượu.