Mục lục
Tàn độc lương duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!



Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!


Khu cầu thang đúng thật rất yên tĩnh, lại rộng rãi.


Nhưng Hướng Thu Vân không rõ mục đích của Lâm Quỳnh Chi, cũng không biết có ai đang nấp ở đó không, nên không đồng ý.


“Vừa rồi em uống hơi nhiều nước quả, muốn đi rửa tay, ở đây nói là được.” Hướng Thu Vân nói.


Lâm Quỳnh Chi nhíu mày, “Nhà vệ sinh nhiều người phức tạp, nói chuyện không tiện. Nếu em không muốn nói chuyện ở câu thang, chúng ta về nhà nói cũng có được.”


“Nhà hàng này cũng đâu có nhiều người như vậy. Hay vậy đi, chúng ta trước nhìn xem trong nhà vệ sinh có ai không, nếu không có chúng ta sẽ bàn tiếp, như vậy được chứ?” Cô càng cố thuyết phục đến cầu thang, Hướng Thu Vân càng cảm thấy kỳ quái.


Lâm Quỳnh Chi ra vẻ tự nhiên liếc qua hướng cầu thang bên kia, do dự một chút, đồng ý.


Hướng Thu Vân nhìn thấy hành động nhỏ này của cô, cũng bất động thanh sắc liếc qua phía cầu thang, nhưng không thấy gì cả.


Sau khi hai người bước vào nhà vệ sinh, Lâm Quỳnh Chi xem xét các gian có người hay không, còn Hướng Thu Vân thì đi vào một gian phòng. Khóa cửa xong, gửi cho Hạ Vũ Hào một tin nhắn.


[Vừa rồi chị dâu vẫn luôn nhìn về phía cầu thang, anh đi xem một chút ở đó có điều gì không thích hợp không.]


[Được]


Hướng Thu Vân xóa tin nhắn, cất điện thoại, xả nước rồi đi ra ngoài.


Trong nhà vệ sinh không có ai khác, thấy cô ra, Lâm Quỳnh Chi có chút khẩn trương hỏi: “Thu Vân, đây đã là ngày thứ sáu, em suy nghĩ kỹ chưa?”


“Chị dâu, em đã suy nghĩ kỹ càng, quyết định vẫn sẽ ở bên Hạ Vũ Hào.” Hướng Thu Vân nói.


Nghe vậy, Lâm Quỳnh Chi chau mày, “Em không tin lời chị?”


“. . . Em tin.” Hướng Thu Vân siết chặt nắm tay, cố gắng kìm nén cơn giận đang bốc lên trong người.


Cũng là bởi vì quá tin tưởng chị dâu, nên sau khi biết chị dâu lừa cô, cố ý vu vu hãm Hạ Vũ Hào, cô mới có thể cảm thấy khó chấp nhận nổi!


Lâm Quỳnh Chi nghĩ mãi không ra, “Nếu tin chị, vì sao em không rời xa Hạ tổng? Em quá yêu anh ta, vậy nên dù anh ta có gián tiếp dẫn đến cái chết của mẹ, em cũng phải ở bên anh ta, đúng không?”


“Chị dâu đừng hiểu lầm.” Hướng Thu Vân gượng cười, “Hạ Vũ Hào đã hại chết mẹ, nếu em đi, sao em có thể báo thù cho bà ấy? Với thực lực của anh ta, chúng ta căn bản sẽ không có cơ hội đối phó anh ta!”


Cô nắm chặt tay lại, cắn răng nói: “Em muốn ở bên cạnh Hạ Vũ Hào, chờ khi anh ta buông lỏng cảnh giác, tìm ra bí mật kinh doanh của tập đoàn Hạ thị, bán cho đối thủ của bọn họ, báo thù cho mẹ!”


Chị dâu đột nhiên vu hãm Hạ Vũ Hào, cô cảm thấy khả năng lớn nhất là bởi vì dính líu đến lợi ích thương nghiệp.


Nếu điều cô suy đoán là thật, chị dâu hẳn sẽ đồng ý đề nghị này!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK