Mục lục
Chàng Rể Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngã Nguyệt Đàm!

Sau bữa tối, Triệu Hùng mời Kim Trung và Mã Bá Lộc đến nhà.

Hôm nay ai cũng rất vui vì thắng kiện, buổi tối uống thêm vài ly nhưng không say.

Ở trên Quan Cảnh Đài

Triệu Hùng, Kim Trung và Mã Bá Lộc vừa hút thuốc vừa trò chuyện.

Kim Trung và Mã Bá Lộc đã ở trong thành phố Hải Phòng nhiều ngày, có thể nói bởi vì Triệu Hùng mà đã hy sinh rất nhiều quyền lợi thương mại.

Kim Trung là bạn thân nhất của Triệu Hùng, đó là nguyên do mà anh ta ở lại để giúp Triệu Hùng.Còn sở dĩ Mã Bá Lộc ở lại Hải Phòng là vì bố của anh là Mã Thời Sinh.

Khi Mã Thời Sinh còn trẻ, ông ấy thích Tần Uyển.

Tần Uyển là ân nhân cứu mạng của Mã Thời Sinh, ông ấy không có gì để báo đáp. Khi Triệu Hùng gặp khó khăn, ông muốn con trai mình là Mã Bá Lộc giúp con trai của Tần Uyển.

“Anh Mã,mấy ngày nay đã làm phiền đến anh rồi!” Triệu Hùng cảm kích nói với Mã Bá Lộc.

Mã Bá Lộc vỗ vỗ vai Triệu Hùng, nhả ra một ngụm khói rồi cười nói: "Anh đừng ghen tị nữa! Tôi cũng không giấu anh. Sở dĩ tôi ở lại giúp anh là vì bố tôi. Anh hẳn biết được nguyên nhân là gì."

Triệu Hùng "Ừ!" một tiếng, nhưng vẫn nói "Cảm ơn!".

“À đúng rồi, lần trước lúc tôi đi Hàng Thành không phải anh dẫn tôi đến nhà họ Lưu sao?  Anh Mã, anh có biết người nhà họ Lưu không?” Triệu Hùng hỏi Mã Bá Lộc.

Mã Bá Lộc lắc đầu, nói: "Nói thật, tôi cũng không biết rõ lắm. Bố tôi nhắc nhở tôi đừng đụng vào nhà họ Lưu. Đặc biệt là bố của Lưu Vũ Tiến, ông ta là một người bí ẩn. Triệu Hùng, tôi có thể giúp anh đối phó với Tập đoàn Khải Thời hoặc là những tay sai mà họ đưa đến kia, nhưng tôi không thể giúp anh đối phó với nhà họ Lưu. Đây là mấu chốt mà bố tôi đã nói với tôi.Vậy nên có rất nhiều việc phải dựa vào chính bản thân anh."

Kim Trung cười nói: "Nhà họ Kim của tôi không có điều kiêng dè đó, có thể giúp đỡ cậu đối phó với nhà họ Lưu."

“Không được!” Triệu Hùng lắc đầu rồi nói với Kim Trung, “Kim Trung, tôi hiểu tâm ý của cậu. Mã Bá Lộc nói đúng. Họ Lưu không chỉ đơn giản như bề ngoài. Nếu như nhà họ Kim các cậu trực tiếp ra tay đối phó với nhà họ Lưu, vậy thì nhà họ Lưu liền sẽ chĩa vũi dùi về phía nhà họ Kim và kéo họ Kim xuống nước. "

"Hừ! Lẽ nào tôi sợ Lưu Vũ Tiến kia hay sao?"

"Đừng hành động theo cảm tính! Các cậu có thể giúp tôi đối phó người khác,chính là có thể giảm bớt áp lực lớn cho tôi rồi." Triệu Hùng nói: "Anh Mã, anh là người tinh thông trong lĩnh vực thương nghiệp, ngày mai chúng ta họp bàn, cùng nhau bàn biện pháp đối phó!"

"Được! Đã đến lúc chuẩn bị rồi. Bây giờ anh đã thắng kiện, nhà họ Triệu ra tay với anh bất cứ lúc nào!" Mã Bá Lộc nói.

Làn gió nhẹ lướt qua, thổi vạt áo ba người bay bay.

Ba thân ảnh đứng trên Quan Cảnh Đài,  ánh trăng trải bóng dài trên mặt đất.

Chuyến đi của Mã Bá Lộc đến thành phố Hải Phòng đã tạo nên một mối kết giao tâm đầu ý hợp với Triệu Hùng và Kim Trung.

“Không còn sớm nữa, chúng ta về nghỉ ngơi đi!” Triệu Hùng nói.

Mã Bá Lộc và Kim Trung đáp "Ừ!" một tiếng. rồi mỗi người vứt tàn thuốc trên tay đi, vừa trò chuyện với Triệu Hùng vừa đi về phòng.

Trong phòng ngủ, sau khi Triệu Hùng tắm nước nóng xong liền quấn khăn tắm đi lên giường.

Lý Thanh Tịnh lật người, để lộ ra một mảng da thịt trắng như tuyết.

Lý Thanh Tịnh vội vàng kéo chăn lên trên người cô, nói với Triệu Hùng: "Anh cùng Kim Trung và Mã Bá Lộc nói chuyện gì vậy? Sao nói chuyện lâu như vậy."

"Nói chuyện kinh doanh!"

Sau khi Triệu Hùng lên giường, anh cởi khăn tắm rồi chui vào chăn của Lý Thanh Tịnh.

"Đáng ghét! Rõ ràng là có chăn của riêng mình,tiến vào chăn người ta làm gì." Lý Thanh Tịnh tức giận nói.

Triệu Hùng duỗi cánh tay dài ra, vòng tay qua eo Lý Thanh Tịnh, hôn lên trán cô, cười đắc ý, nói: "Cưới vợ, chính là muốn trải qua cuộc sống hai người mà!"

“Rõ ràng là đang chiếm tiện nghi của người ta, lại vẫn còn nói được những lời ngây thơ vô tội như vậy!” Lý Thanh Tịnh đỏ mặt cười nói! Hai đứa nhỏ trong bụng em lớn nhanh quá! Bây giờ càng ngày càng lộ bụng rồi."

"Sinh đôi mà! Chắc chắn là lớn hơn lần trước em mang thai rồi. Nếu mệt quá thì em cứ ở nhà nghỉ ngơi đi!"

"Em đâu có khác người như vậy, qua ba tháng nữa thôi! Em sẽ yên tâm ở nhà dưỡng thai."

Triệu Hùng sợ Lý Thanh Tịnh sẽ nuốt lời, nói: "Thanh Tịnh, chính là em đã nói lời này! Vậy anh cho em nhiều nhất ba tháng nữa, nếu sau ba tháng em vẫn còn làm việc, anh sẽ áp dụng biện pháp cưỡng chế đối với em." 

Lý Thanh Tịnh chớp chớp đôi mắt đẹp, cười hỏi: "Vậy biện pháp cưỡng chế anh dùng là cái gì?"

“Không nói trước với em, nói trước với em sẽ không linh nữa!” Triệu Hùng thừa nước đục thả câu đáp lại.

Sau khi hai người thì thầm một lúc, Triệu Hùng nắm lấy bàn tay mềm mại của Lý Thanh Tịnh, nói: "Thanh Tịnh, ngày mai anh sẽ cùng Mã Bá Lộc và Kim Trung thảo luận về biện pháp đối phó với Tập đoàn Khải Thời. Em tham gia cùng bọn anh chứ?"

"Anh tin em?"

"Tất nhiên! Em cũng là một chuyên gia trong hoạt động kinh doanh."

Lý Thanh Tịnh được Triệu Hùng khen như vậy, mặt mày vui mừng. Cô khẽ hừ một  tiếng, nói: "Em còn tưởng rằng, bây giờ anh đã làm cho công ty lớn mạnh như vậy, đã không xem trọng công ty nhỏ của em nữa."

"Anh nào dám xem nhẹ em, Thạch Đằng không phải đang giúp em niêm yết trên thị trường hay sao? Đợi đến khi công ty của em niêm yết, em chính là một đại phú bà rồi." Triệu Hùng thở dài nói: "Anh thậm chí còn cón chút hoài niệm, lúc đó em mở công đi để kiếm tiền chăm sóc anh."

"Bớt bớt đi! Anh đừng bao biện cho sự lười biếng của mình. Nói cho anh biết, sau này chúng ta phải nuôi ba đứa con. Anh là một người đàn ông, anh phải gánh vác trách nhiệm nuôi gia đình. Anh có trách nhiệm kiếm tiền nuôi gia đình, em đảm nhiệm vị trí xinh đẹp như hoa."

“Vậy thì tốt hơn hết em nên ở nhà nuôi con, anh sẽ nuôi em!” Triệu Hùng nói.

Lý Thanh Tịnh vươn tay nhéo nhẹ vào người Triệu Hùng, không ngờ tới tự mình đào hầm mà chính mình lại bị lấp trong đó.

"Muộn rồi! Ngủ đi! Không phải anh nói ngày mai chúng ta còn phải bàn bạc xử lý tập đoàn Khải Thời như thế nào sao?" Lý Thanh Tịnh nhẹ giọng nói.

"Nhưng anh muốn phúc lợi!"

"Không có!"

"Hiếm có hôm nào vui như hôm nay, đừng keo kiệt thế mà!"

"Sao lại là keo kiệt, rõ ràng là anh muốn chiếm tiện nghi của em mà. Em..."

Lý Thanh Tịnh chưa kịp nói xong, Triệu Hùng đã hôn lên đôi môi nhỏ nhắn đỏ hồng của cô!

Ngày hôm sau!

Tập đoàn Hùng Quang.

Sáng sớm, Triệu Hùng đã lái xe đưa cô vợ Lý Thanh Tịnh đến Tập đoàn Hùng Quang. Hai chiếc xe chạy theo sau, một của Kim Trung và chiếc còn lại của Mã Bá Lộc.

Hồ Dân sớm đã đứng ở ngoài cửa công ty, sau khi nhìn thấy Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh, ông ta kính cẩn chào hỏi: "Cậu chủ! Mợ chủ!"

Ngay sau đó, Hồ Dân chào hỏi Kim Trung và Mã Bá Lộc.

"Tổng giám đốc Kim!"

"Anh Mã!"

Triệu Hùng nói với Hồ Dân, "Hồ Dân, không cần khách sáo quá! Phòng họp chuẩn bị xong chưa?"

“Chuẩn bị xong rồi!” Hồ Dân đáp.

Triệu Hùng gật đầu nói với mọi người bên cạnh: "Đi thôi! Chúng ta vào trong nói chuyện."

Sau khi đến phòng họp, Triệu Hùng đang chuẩn bị thảo luận với mọi người về biện pháp đối phó của tập đoàn Khải Thời, đúng lúc điện thoại reo lên.

Triệu Hùng thấy Triệu Hằng gọi điện thoại đến, liền trấn an mọi người nói: "Mọi người chờ tôi một lát, tôi đi nghe điện thoại."

Sau khi rời khỏi phòng họp, Triệu Hùng nhấn nút trả lời trên điện thoại.

“Triệu Hằng, có chuyện gì vậy?” Triệu Hùng hỏi.

Triệu Hằng nói: "Anh Hùng! Nhà họ Triệu đã xảy ra chuyện rồi."

Triệu Hùng nghe xong ngạc nhiên chấn động, hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

"Lưu Văn Nhân bị người ta bí mật đưa đi, rốt cuộc đưa tới đâu, tôi cũng không biết! Còn nữa, Triệu Niệm đã rơi vào tay Lưu Vũ Tiến. Anh phải tìm cách cứu con bé mới được." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK