Mọi người có mặt tối nay đều là những thương gia nổi tiếng. Kể từ sau khi “Tập đoàn Hài Thành" của nhà họ Hán và nhà họ Hà bị lần lượt bị phá sản, những người con trai nhà giàu ở Hải Phòng về cơ bản đã xem Thẩm Nhã Lan như người lãnh đạo rồi bắt chước theo. Thật không ngờ trong một dịp quan trọng như vậy mà Thẩm Nhã Lan lại đi đợi một người không có liên quan gì cả.
Sau khi Thẩm Nhã Lan đến trước mặt Triệu Hùng, Triệu Hùng mỉm cười với Thẩm Nhã Lan: “Cậu chủ Thẩm Nhã Lan, đã làm phiền rồi! Hôm nay tôi có dẫn theo hai người bạn đến đây. Tôi sẽ giới thiệu với cậu một chút, vị đây là em vợ của tôi tên là Lý Diệu Linh, vị này là bạn học của em vợ tôi, Đỗ Mỹ Ngân. Họ đều là hoa khôi của trường cấp ba thực nghiệm Hải Phòng đấy!”
Sau khi nghe xong hai mắt Thẩm Nhã Lan liền sáng lên, lần lượt bước đến bắt tay với Lý Diệu Linh và Đỗ Mỹ Ngân.
Lý Diệu Linh và Đỗ Mỹ Ngân đều nhìn Thẩm Nhã Lan với vẻ mặt ngạc nhiên vì không ngờ được tiếp đón nồng hậu đến như thế.
Vì họ vẫn còn đang ở độ tuổi học sinh trung học, căn bản là không thể tiếp xúc được với những người ở trình độ của Thẩm Nhã Lan.
Thẩm Nhã Lan mỉm cười với Lý Diệu Linh và Đỗ Mỹ Ngân, vừa cười vừa ân cần chào hỏi: “Diệu Linh, Tiểu Mỹ, chào mừng hai người đến chơi.”
Đỗ Mỹ Ngân hào hứng nói: “Cậu chủ Thẩm Nhã Lan, chúng tôi rất vui khi có thể tham gia một buổi tiệc như vậy."
“Ha ha! Hai cô một người là em vợ của Triệu Hùng, một người là bạn của em vợ. Sau này hai người đều là bạn của Thẩm Nhã Lan tôi đây, nếu như có ai ở Hải Phòng dám bắt nạt hai người, có thể trực tiếp đến tìm tôi. Tôi bảo đảm sẽ ra mặt giúp đỡ ngay.”
“Thật không?” Vẻ mặt của Đỗ Mỹ Ngân ngập tràn niềm vui, không ngờ rằng Thẩm Nhã Lan lại đối xử hào phóng với bọn họ như vậy. Thẩm Nhã Lan bây giờ là cậu chủ nhà giàu nổi tiếng nhất ở Hải Phòng này, trong ấn tượng của Đỗ Mỹ Ngân, tiếp xúc với một cậu chù nhà giàu có như vậy rất là khó, không ngờ là Thẩm Nhã Lan lại dễ gần đến thế.
Sau khi Thẩm Nhã Lan đưa Triệu Hùng, Lý Diệu Linh và Đỗ Mỹ Ngân đến địa điểm tổ chức tiệc rượu, bởi vì còn việc khác nên Thẩm Nhã Lan tạm thời tách khỏi Triệu Hùng.
Có rất nhiều người đang chỉ chỉ trỏ trỏ vào Triệu Hùng, liên tục tự hỏi anh là ai, không ngờ lại được cậu chủ Nhã Lan coi trọng đến như vậy.
Dư Tuấn Kiệt bước đến chỗ Triệu Hùng và nói với Triệu Hùng: “Anh Triệu Hùng, bữa tiệc của Thẩm hôm nay chính là tổ chức vì anh đấy, tại sao anh lại dè dặt như vậy?”
Triệu Hùng cười cười nói: “Cậu chủ Dư Tuấn Kiệt, tôi chỉ là tài xế của ông Trần Thiên Trung, cậu chủ Nhã Lan không cần phải đối xử với tôi như thế này đâu. Mọi người ở cùng nhau chỉ là việc ngẫu nhiên mà thôi.”
“Anh Triệu Hùng, anh như thế này là quá coi nhẹ bản thân mình rồi. Mặc dù anh là tài xế của của ông Trần Thiên Trung, nhưng những việc mà anh đã làm, trong lòng tôi và cậu chủ Nhã Lan đều đã rõ cả. Cậu chủ Thẩm Nhã Lan đã nói rồi, sau này anh sẽ là anh cả của chúng tôi.”
Nghe những lời của Dư Tuấn Kiệt nói, khiến cho Triệu Hùng không khỏi sửng sốt, ngại ngùng cười: “Cậu chủ Dư Tuấn Kiệt, những lời này của cậu chủ Nhã Lan nghiêm trọng quá rồi. Đúng như những gì hai người đã nói, tôi với hai người ở cùng một nơi chỉ là sự trùng hợp. Hai người đều là con trai nhà giàu có, không ghét bỏ xuất thân thấp kém của tôi, như vậy đã là tốt lắm rồi.”
“Anh Triệu Hùng, tôi và cậu chủ Nhã Lan không phải là Ngụy Vân Yên và Hà Qúy Nam. Bọn họ lựa chọn bạn bè cực kỳ coi trọng đến nền tảng xã hội của người này, trong khi tôi và cậu chủ Nhã Lan chỉ quan tâm đến việc liệu người này có thể kết giao được hay không mà thôi. Vì vậy, anh có thể nhận được sự chấp thuận của tôi và cậu chủ Nhã Lan, không chỉ đơn giản bởi vì anh là tài xế của Trần Thiên Trung, mà bởi vì con người của anh chắc chắn rất tốt. Thế nên, tôi thực sự rất muốn được kết giao với người bạn như anh.”
“Cảm ơn cậu chủ Dư Tuấn Kiệt!”
“Anh Triệu Hùng, anh đừng khách sáo với tôi. Tối nay anh mới là nhân vật chính.”
Sau khi nghe những lời nói này của Dư Tuấn Kiệt, Triệu Hùng cười nhẹ và nói: “Cậu chủ Kiệt, hai người đã khách sáo quá rồi. Tôi chỉ cảm thấy rằng anh và cậu chủ Nhã Lan rất tốt, xứng đáng để kết giao nên mới đến đấy.”
Mặc dù Dư Tuấn Kiệt không biết lai lịch thực sự của Triệu Hùng, nhưng tất cả những gì Triệu Hùng đã thể hiện ra, quả thật là đã hoàn toàn lật đổ mọi nhận thức của bọn họ.
Theo quan điểm của Dư Tuấn Kiệt, sự kết hợp giữa Ngụy Vân Yên và Hà Qúy Nam, đơn giản giống như là sự tồn tại của một “vị thần” vậy. Ai mà ngờ rằng nhà họ Hán và nhà họ Hà lại nối đuôi nhau phá sản chỉ vì Triệu Hùng cơ chứ.
Kể từ sau khi nhà họ Hán và nhà họ Hà phá sản, Thẩm Nhã Lan đã nói với Dư Tuấn Kiệt rằng Triệu Hùng là một nhân vật rất lợi hại. Nếu như có quan hệ tốt với anh, thì sẽ có một con đường to lớn rộng mở cho hai nhà họ Thẩm và nhà họ Dư. Nếu như không thể móc nối quan hệ tốt đẹp, sẽ dễ dàng dẫm vào vết xe đổ của nhà họ Hán và nhà họ Hà trước đó.
Lúc đầu, Dư Tuấn Kiệt cũng không quan tâm lắm, cho rằng Thẩm Nhã Lan đã nói quá lời rồi. Nhưng biểu hiện gần đây của Triệu Hùng lần nào cũng vượt khỏi dự liệu của anh ấy.
Mặc dù tâm tư của Dư Tuấn Kiệt không sáng suốt như Thẩm Nhã Lan, nhưng anh ấy cũng biết rằng Triệu Hùng là một người không thể động đến được.
Giữa đám đông, bất thình lình “Hoàng Thiên Lãng” của Tập đoàn Ức Văn cũng có mặt trong đó.
Khi Hoàng Thiên Lãng nhìn thấy vị khách quý mà Thẩm Nhã Lan đang đợi là Triệu Hùng, không khỏi nhíu mày lại.
Hoàng Thiên Lãng kể từ sau khi bị Triệu Hùng loại khỏi vai nam chính trong bộ phim “Con rể nhà giàu” thì đã luôn ôm mối hận ở trong lòng.
Lý do tại sao anh ta muốn trở thành nam chính của bộ phim chiếu mạng này là vì mặt mũi của nữ chính là Phan Ngọc Anh trông vô cùng xinh đẹp.
Anh ta muốn khiến Phan Ngọc Anh đầu hàng trước gia cảnh hiển hách và sự tấn công dồn dập bằng tiền bạc của mình. Không ngờ giữa chừng lại gặp phải Triệu Hùng gây trở ngại.
Bạn trai của Từ Tử Hạm là Kỳ Minh Thành, đang làm công nhân của “Tập đoàn Ức Văn” công ty nhà họ Hoàng.
Kỳ Minh Thành vừa nhìn thấy Triệu Hùng, giống như vừa nhìn thấy tình địch vậy. Cậu ta căn bản là không nghĩ đến rằng Triệu Hùng sẽ tới tham gia vào buổi tụ tập giành cho giới thượng lưu này.
Hoàng Thiên Lãng rất ngưỡng mộ Kỳ Minh Thành, coi cậu ta như một người bạn tri kỷ nên ngày hôm nay mới đưa Kỳ Minh Thành đến buổi tụ tập giành cho giới thượng lưu này.
Ngay khi Kỳ Minh Thành nhìn thấy Triệu Hùng, cậu ta đã rất tức giận. Trong thâm tâm của cậu ta, bạn gái Từ Tử Hạm của cậu ta vẫn luôn kiếm chuyện gây gỗ với cậu ta bởi vì cái người tên Triệu Hùng này đây.
Kỳ Minh Thành bước đến bên cạnh Hoàng Thiên Lãng nhỏ giọng nói: “Cậu Hoàng Thiên Lãng, anh có quen biết tên nhóc mới đến này không?”
“Ồ, anh ta à! Anh ta tên là Triệu Hùng, là tài xế của Trần Thiên Trung.” Thái độ của Hoàng Thiên Lãng vô cùng kiêu căng nói.
Kỳ Minh Thành nói với Hoàng Thiên Lãng: “Cậu Hoàng Thiên Lãng, trước đây tôi đã từng nhắc đến chuyện này với anh rồi. Nguyên nhân khiến tôi bất hòa với bạn gái, toàn bộ là vì cái tên Triệu Hùng này. Xin anh, hãy giúp tôi dạy dỗ, trừng trị anh ta một bài học có được không?”
Hoàng Thiên Lãng cũng đã cảm thấy khó chịu với Triệu Hùng từ lâu rồi. Chỉ là anh ta không hiểu tại sao ba của mình là Hoàng Đại Niên lại đem tài sản của nhà họ Hoàng bán đi mất.
Ba của anh Hoàng Đại Niên đã nói rằng sẽ chuyển đến tỉnh Thanh Hóa trong thời gian ngắn nhất. Vì vậy, Hoàng Thiên Lãng mới đến tham dự buổi tụ tập của giới con nhà giàu này lần cuối cùng.
Hoàng Thiên Lãng rất coi trọng Kỳ Minh Thành, nên cũng đã đưa cậu ta đến bữa tiệc của Thẩm Nhã Lan. Hoàng Thiên Lãng đã nghe về câu chuyện tình yêu của Kỳ Minh Thành và biết rằng cậu ta có một người bạn gái mà cậu ta yêu rất sâu đậm, và nói rằng có một người đàn ông khác đã gây rắc rối phá hủy tình cảm giữa cậu ta và bạn gái. Không ngờ rằng kẻ phá hoại đó lại là Triệu Hùng.
Tất nhiên rồi! Triệu Hùng và Từ Tử Hạm chỉ là mối quan hệ công việc bình thường, cả hai chưa từng vượt quá ranh giới tình cảm.
Sau khi Kỳ Minh Thành nói tất cả mọi thứ cho Hoàng Thiên Lãng nghe xong, Hoàng Thiên Lãng trực tiếp coi Triệu Hùng như cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, và nói với Kỳ Minh Thành ở bên cạnh: “Hoàng Kỳ cậu đừng lo lắng, chuyện này tôi sẽ thay cậu ra mặt.”
“Cậu Hoàng Thiên Lãng, nghe nói Triệu Hùng là tài xế của Trần Thiên Trung, anh đừng nên vì tôi mà làm mất lòng anh ta."
Hoàng Thiên Lãng nghe xong, khinh thường nói: “Hừm! Trần Thiên Trung không làm gì được nhà họ Hoàng của tôi đâu, thì cái tên Triệu Hùng đó là cái thá gì chứ?”