“Thằng nhóc Lưu Vũ Tiến này cũng thật nhẫn tâm, đến chị gái ruột cũng xuống tay.” Lý Thanh Tịnh nói bằng giọng căm hận.
"Trong mắt thằng chó công nhân này chỉ có lợi ích, vốn không có tình thân. Bây giờ cả nhà họ Triệu đều rơi vào tay Lưu Vũ Tiến, e rằng nhà họ Triệu sẽ bị dồn vào chân tường từng bước một!"
“Vậy thì anh định làm gì?” Lý Thanh Tịnh hỏi.
Triệu Hùng đáp: "Trận chiến này dù phải quỳ xuống cũng phải đánh! Anh sẽ đi cứu Triệu Niệm trước. Thanh Tịnh, để Triệu Niệm sống ở nhà chúng ta một thời gian được không?"
"Tất nhiên là được! Quan trọng là anh có thể giải cứu con bé ra không?"
"Yên tâm! Chỉ cần Triệu Niệm còn ở gần thành phố, anh ắt sẽ có cách cứu con bé ra." Triệu Hùng tự tin nói.
Lý Thanh Tịnh biết Triệu Hùng rất có bản lĩnh, hiện tại với võ công của Triệu Hùng, cô cũng không thấy lo lắng, chỉ dặn anh hành động cẩn thận.
"Thanh Tịnh, lát nữa anh sẽ quay lại tìm Nông Tuyền để thảo luận với họ một chút. Tiếp theo em định về nhà hay đến công ty?"
"Anh đưa em đến chỗ ông Thiên Trung đi! Em muốn nói chuyện với ông ba, ông bốn, ông bảy, ông chín!"
“Thanh Tịnh, em thật sự muốn mượn tay nhà họ Tần để đối phó với một trong những tập đoàn lớn sao?” Triệu Hùng hỏi Lý Thanh Tịnh.
Lý Thanh Tịnh cười thản nhiên, nói: "Chỉ có vật lộn với những công ty lớn này em mới trưởng thành nhanh hơn. Sao nào, anh không tin em ư?"
"Không! Anh chỉ lo em đang mang thai, lấy đâu ra sức lực?"
"Yên tâm! Chuyện này em chỉ cần chỉ huy là được rồi, không cần phải đích thân ra tay." Lý Thanh Tịnh đứng lên nói: "Chúng ta đi thôi!"
“Được!” Triệu Hùng gật đầu.
Sau khi hai người rời khỏi "Tập đoàn Hùng Quang", Triệu Hùng lái xe chở bã xã Lý Thanh Tịnh đến chỗ Trần Thiên Trung trước.
Lý Thanh Tịnh nói với Triệu Hùng rằng anh không cần đến đón cô, lát nữa để thư kí Đặng Gia Hân đến đón cô ấy.
Triệu Hùng liền lái xe về hướng nhà mình!
Sau khi đến nơi ở của Nông Tuyền và những người khác, Triệu Hùng triệu bọn họ đến.
Lúc này, nhiệm vụ cấp bách trước mắt là cứu Triệu Niệm khỏi tay của Lưu Vũ Tiến.
Triệu Niệm rơi vào tay Lưu Vũ Tiến, rõ ràng Lưu Vũ Tiến muốn lợi dụng Triệu Niệm để uy hiếp bố con bé- Triệu Khải Thời.
Triệu Niệm là em gái cùng cha khác mẹ của Triệu Hùng, mặc dù ngoài mặt Triệu Hùng không nói đã tha thứ cho bố nhưng sự cố chấp trong lòng thì đang dần dần nguôi ngoai.
Nhìn thấy mọi người đã đến đủ, Triệu Hùng nói: "Mọi người đều biết tôi có một em gái cùng cha khác mẹ, bây giờ Triệu Niệm rơi vào tay Lưu Vũ Tiến. Chúng ta phải tìm cách cứu con bé ra mới được!"
Nông Tuyền vừa nghe liền nhảy dựng lên, tức giận nói: "Cậu chủ! Vậy còn chần chờ gì nữa? Chúng ta cùng xông vào, giết chết đám người Lưu Vũ Tiến rồi cứu ra là được rồi."
Triệu Hùng cười nói: "Nếu dễ như vậy, tôi cần gì phải thảo luận với các cậu, cứ trực tiếp dẫn các cậu vào trong đó. Giờ vẫn chưa phải lúc đối đầu trực tiếp với Lưu Vũ Tiến."
Hàng chục thành viên của nhà họ Triệu đều bị trúng độc. Mạng sống của họ đang nằm trong tay của gia đình họ Lưu. Nếu nhà họ Triệu vẫn còn giá trị lợi dụng đối với nhà họ Lưu thì Lưu Vũ Tiến sẽ không xuống tay với nhà họ Triệu. Nhưng nếu giết chết Lưu Vũ Tiến chắc chắn sẽ chọc giận nhà họ Lưu, tính mạng của người nhà họ Triệu sẽ gặp nguy hiểm. Vì vậy, Triệu Hùng mới phải thảo luận với Nông Tuyền và những người khác nên làm gì tiếp theo.
Chỉ khi nhà họ Triệu được giải độc hoàn toàn, Triệu Hùng mới dám chính thức ra tay với nhà họ Lưu và giết chết người của Tây Giao.
Sói đen nói: "Anh Hùng, nếu anh muốn cứu em gái của mình, tôi nghĩ có một kế hoạch khả thi."
"Ồ? Nói tôi nghe xem."
Sói đen nói: "Anh còn nhớ khi anh cứu tôi không? Chỉ cần anh làm lại thủ đoạn cũ, mọi chuyện sẽ dễ như trở bàn tay!"
Triệu Hùng suy nghĩ một chút rồi nói: "Không sai! Đây là một cách hay nhưng tôi cần sự hợp tác của anh. Trước tiên phải làm rõ lai lịch của bọn chúng, sau đó mới hành động!"
“Tôi nghĩ việc này cứ giao cho Tiết Ân và Trọng Ảnh làm là thích hợp nhất. Sở trường của họ là khinh công, có thể gánh vác được trách nhiệm này. Tôi và Nông Tuyền có thể quan sát bên ngoài, mượn thời cơ để quan sát hoặc thu hút địch, xem bọn chúng có bao nhiêu cao thủ đang trú ở gần thành phố."
"Được! Vậy cứ làm như thế này đi." Triệu Hùng gật đầu.
Người ta thường nói: Một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao!
Cách mà nhiều người cùng động não để đúc rút ra là cách hiệu quả nhất.
Chiến lược của Sói đen vừa có thể tấn công, vừa có thể phòng thủ, thực sự rất ổn.
Nếu Tiết Ân và Trọng Ảnh gặp nguy hiểm, Sói đen và Nông Tuyền ở bên ngoài có thể đến tiếp viện. Mình thừa nước đục thả câu rồi thừa cơ cứu Triệu Niệm.
Trong đầu Triệu Hùng chợt lóe qua, anh nhớ đến lệnh bài mà ông cụ Khổng- "Người đứng đầu Thiên Bang" đã đưa cho anh. Có lẽ đã đến lúc dùng tới thứ này.
“Anh Hùng, vậy khi nào thì chúng ta hành động?” Sói đen hỏi.
Triệu Hùng suy nghĩ một chút nói: "Chuyện này không thể chậm trễ, càng sớm càng tốt! Tôi sẽ đi gọi Trọng Ảnh. Tiết Ân, anh không có ý kiến gì chứ?"
“Không có!” Tiết Ân nói.
Đây là lần đầu Tiết Ân tham gia hành động cùng Triệu Hùng và những người khác.
Anh ấy là mục tiêu truy sát của "Thánh Đàn", từ sau khi Triệu Hùng thu nạp anh, dường như anh đã tìm thấy một gia đình lớn. Huống hồ Triệu Hùng và Trần Văn Sơn còn cứu anh một mạng.
Đây đúng là cơ hội tốt để trả ơn Triệu Hùng, đương nhiên Tiết Ân sẽ không từ bỏ dễ dàng!
Sau khi Triệu Hùng gọi điện thoại cho Trọng Ảnh, hơn một tiếng sau Trọng Ảnh mới thong dong bước vào.
Sau khi đến chỗ của Nông Tuyền, anh ta hỏi Triệu Hùng: "Tôi không đến muộn phải không?"
Triệu Hùng vỗ vào chỗ ngồi bên cạnh, ra hiệu để anh ta ngồi bên cạnh mình, cười nói: "Buổi tối phải hành động rồi."
“Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?” Trọng Ảnh hỏi.
Thế là Triệu Hùng giải thích ngắn gọn cho anh ta một lượt.
Trọng Ảnh vừa nghe mình phải đi thăm dò tin tức em gái cùng cha khác mẹ của Triệu Hùng liền đồng ý.
Lúc này Triệu Hùng mới nhớ ra chuyện Kim Trung cũng hẹn anh ăn tối.
Anh vốn muốn gọi điện thoại từ chối, nhưng sau khi nghĩ lại, đó là một cách hay để che tai mắt mọi người.
Triệu Hùng vừa có thể phái người đi theo dõi hành tung của nhà họ Triệu và bọn Lưu Vũ Tiến, vừa dẫn Nông Tuyền và những người khác đi uống rượu với Kim Trung và Mã Bá Lộc, nhân cơ hội ra tay.
Nghĩ đến đây, Triệu Hùng chia sẻ suy nghĩ của mình với mọi người, để buổi tối mọi người không tùy tiện hành động.
Lưu Vũ Tiến sống ở gần “Vườn Hạnh Phúc”, nơi đó tên là "Đầm Kim".
Hai nơi không cách xa nhau, nhưng "Đầm Kim" là một khu chung cư cao cấp kín, chưa từng mở cửa cho người ngoài.
Triệu Hùng đã hỏi ý kiến Hồ Dân về nó, và ngay cả Hồ Dân cũng không biết chủ của "Đầm Kim" đó là ai.
Triệu Hùng gọi cho Lưu Mỹ Lan của Cửu Đường hỏi: "Dì Lan, tình hình ở Đầm Kim bên đó bây giờ như thế nào?"
"Theo như người của dì báo cáo, tên Lưu Vũ Tiến đó cả ngày nay không ra khỏi."
"Chưa từng ra khỏi?" Triệu Hùng cau mày khi nghe điều này.
Thi Sinh về thành phố Hà Nội rồi, Hải Phòng chỉ còn một mình Lưu Vũ Tiến, nhưng với thân phận của anh ta thì không thể không sắp xếp cao thủ bên mình.
Triệu Hùng cau mày nghĩ: "Tên tiểu tử đó trốn trong “Đầm Kim” cả ngày, rốt cuộc là muốn làm gì?"