"Sư huynh, cái tên này thật là vinh diệu. Được rồi, hay gọi là kiếm pháp Bùi Mân đi. Nếu Bùi Mân ở trên trời có linh, biết được có người đời sau kế thừa kiếm pháp của mình, cũng có thể nhắm mắt."
"Triệu Hùng, nói cho ông nghe về ý nghĩa sâu xa của bức thư pháp chữ Nôm này đi!"
Triệu Hùng có hiểu biết nhất định về thư pháp, chậm rãi nói với ông cụ Khổng rằng: “Chữ Nôm có ba đặc điểm.”
“Một trong những đặc điểm lớn nhất là đặc điểm thể chữ đặc thù quay trái quay phải, đường nét mềm mại, liên tục, phông chữ giàu sức phóng đại, trong quá trình nối từng ký tự phá vỡ quy tắc truyền thống của chữ Hán, Hoặc dài ra, rút gọn, hoặc ghép nối, hoặc hai ký tự hỗ trợ nhau và bổ sung cho nhau. Thoạt nhìn tưởng là một ký tự, nhưng thực chất là hai ký tự phụ thuộc lẫn nhau, tức là hai ký tự được viết liền nhau.”
“Đặc điểm thứ hai của chữ Nôm là nét vẽ và cấu trúc hoàn toàn khác với chữ viết thông thường. Nó xoay vòng và uốn lượn liên tục, khái quát rất nhiều nét. Tức là những nét xoắn vòng giống như con rồng rắn, đơn giản hóa các nét vẽ của chữ Hán thành một nét và một ký tự. Có hai người viết, tối đa không quá ba nét.”
“Đặc điểm thứ ba của chữ Nôm là nét chữ đầy chất lãng mạn, bố cục được thay đổi rất nhiều, trong hào sảng có phóng khoáng, điên cuồng nhưng không hỗn loạn.”
“Lối viết chữ Nôm của mỗi người có thể thể hiện những khí thế khác nhau. Chẳng hạn như mây bay nước chảy lưu loát sinh động, dây leo quấn quít, cát bay đá chạy... Đó là một loại biểu hiện của tâm linh, do phúc khí sinh ra, không tập trung nhiều vào bố cục, mà là sự vui vẻ tự nhiên. Đúng lúc đúng chỗ, ngòi bút cứng rắn ngụ ý cho mối quan hệ biện chứng.
Ông cụ Khổng gật đầu và nói: "Kiếm pháp Bùi Mân của con được chia thành chín chiêu thức lớn. Tên của chín chiêu thức này, kết hợp với thư pháp chữ Nôm, con cũng đã lĩnh ngộ rất tốt. Lần lượt được gọi là Phá Kiếm, Bàn Kiếm Phong Kiếm, Vũ Kiếm, Lôi Kiếm, Điện Kiếm, Cuồng Kiếm, Biến Kiếm, Linh Kiếm!"
Phá Kiếm: Mọi chuyện không phá thì không thành được. Thư pháp cũng như thế, kiếm đạo cũng như thế!
Bàn Kiếm: Cũng giống như trong thư pháp, các chữ viết biến dạng vẫn không thay đổi, cố thủ bản tâm.
Phong Kiếm: Kiếm pháp uy lực mạnh như gió.
Vũ Kiếm: Khi thì liên miên, khi thì đâm chém, như cơn mưa nặng hạt trút xuống.
Lôi Kiếm: Kiếm phách làm lòng người kinh sợ.
Điện Kiếm: Kiếm khí xuyên qua linh hồn.
Cuồng Kiếm: Chiêu thức vung kiếm giống như lối viết chữu Nôm, phóng túng không gì kiềm chế, chiêu thức ung dung tiêu soái.
Biến Kiếm: Chín chiêu thức chính có thể biến thành chín chín tám mươi mốt chiêu thức nhỏ. Kết cục thiên biến vạn hoá, quỷ thần khó lường.
Linh Kiếm: Mọi vật đều có linh, một khi chiêu kiếm được rót vào linh hồn, nó có thể hợp nhất giữa người và kiếm.
Sau khi Triệu Hùng nghe ông cụ Khổng giải thích xong, quả nhiên là vừa mừng vừa sợ.
Suốt cuộc đời ông cụ Khổng đều đi khắp nơi dạy học, quả nhiên là một nhà Nho đương thời, uyên bác và tài năng. Một bộ kiếm pháp có thể được phân tích một cách có trật tự, bao gồm mỗi một chiêu thức kiếm đều có một tên tương ứng.
Triệu Hùng chắp tay với ông cụ Khổng và nói: "Anh à! Anh thực sự đã tiêm linh hồn của mình vào bộ kiếm pháp này rồi!"
Ông cụ Khổng xua tay cười nói: "Ngoài bộ kiếm pháp Bùi Mân này ra, ông nghĩ bộ pháp của con là một bộ pháp rất lợi hại khó nhằn. Nếu siêng năng tập luyện bộ pháp thì dù cho con không thể sử dụng nội lực phát huy hết uy lực của bộ pháp ra, nhưng với bộ pháp này cũng đủ để cho con gặp dữ hoá lành. Ngay cả khi con đối đầu với cao thủ thần bảng, con vẫn có thể bảo mệnh được. Tuy nhiên, bộ pháp này cùng với kiếm pháp có vẻ không ăn khớp lắm. Nếu suy đoán của ông không sai, bộ kiếm pháp này là sự kết hợp giữa động tác của Bùi Mân với thư pháp chữ Nôm của Trương Húc, hoặc là Trương Húc vô tình dung nạp động tác của Bùi Minh khi viết bức thư pháp này. Cho nên bộ pháp ông tặng con cũng nên lấy một cái tên đi. Gọi là bộ pháp Cuồng Vân!"
"Hai chữ Cuồng Vân này, từ “Cuồng” có nghĩa là cuồng loạn, từ “Vân” có nghĩa là động tác như mây chạy và nước chảy. Con nghĩ sao?"
Triệu Hùng lẩm bẩm: "Kiếm pháp Bùi Mân? Bộ pháp Cuồng Vân? Ông Khổng, cái tên này quá hay rồi! Vậy thì lấy hai cái tên này đi."
Ông cụ Khổng mỉm cười gật đầu nói: "Bộ pháp Cuồng Vân của con tinh túy nhất gói gọn trong tám chữ nhảy, dịch, tránh, né, quấn, lách, dính và hợp. Khi tập luyện nhất định phải chú ý tám chữ này. Con có thể kết hợp với các động tác của bộ pháp Cuồng Vân là nhảy tự vệ, dịch tự vệ, tránh tự vệ, né tự vệ, quân tự vệ, lách tự vệ, dính tự vệ và hợp tự vệ. Cái này sẽ giúp con dễ nhớ nhanh hơn, khi tập luyện cũng có trợ giúp rất lớn."
Triệu Hùng thực sự vừa mừng vừa sợ.
Nghe ông cụ Khổng nói, nhất thời làm cho anh hiểu ra, như thể mở ra một cánh cửa mới cho võ thuật.
Ông cụ Khổng ban đầu dạy võ cho Triệu Hùng, quan hệ giữa hai người vừa là thầy vừa là bạn. Sau khi được ông cụ Khổng hướng dẫn, Triệu Hùng đã hiểu ra một vài điều mà ban đầu anh không hiểu.
Võ công tự luyện của Triệu Hùng đã được ông cụ Khổng công nhận. Có thể nói hôm nay là ngày vui nhất của Triệu Hùng!
Trước kia Triệu Hùng từng cảm thấy những chiêu thức và kiếm pháp mà anh tập luyện có hơi không lưu loát lắm, nhưng lần này anh đã được ông cụ Khổng chỉ điểm, coi như đã thông suốt toàn bộ.
"Ông à, con đã hiểu rõ tất cả võ công của bộ thư pháp này rồi. Hôm nay con sẽ đưa thư pháp lại cho ông. Nhưng lúc trước ông xem không hiểu võ công của bộ thư pháp này, có thể có liên quan đến việc ông không rành văn hoá chữ Nôm. Tốt nhất là ông nên luyện tập viết chữ Nôm, nó có thể giúp ích rất nhiều trong việc cho ông hiểu rõ bộ võ công này."
"Được! Lát nữa ông sẽ thử một chút. Ông hy vọng thông qua thư pháp của con có thể giúp ông đột phá thiên bảng, nhảy tới thần bảng!"
Ông cụ Khổng cười nói: "Ông đã dành cả đời cũng không thể nào đột phá tu vi thiên bảng, mặc dù vẫn ngồi vững vị trí đầu bảng xếp hạng, nhưng đây là tâm bệnh lớn nhất của cuộc đời ông. Nếu tu vi của ông có thể đột phá thiên bảng tiến đến thần bảng, thằng nhóc con đây đã giúp ông một đại ân rồi đó"
"Ông Khổng cứ nói đùa, tất cả võ công của con đều là do một tay người dạy. Nếu thực sự có thể giúp ông đột phá thiên bảng, con còn vui sướng hơn chính mình luyện võ."
Ông cụ Khổng vừa lòng gật đầu, trong tâm rất cao hứng, nhanh chóng bảo Triệu Hùng ngồi xuống.
Ông cụ Khổng vừa nâng chén vừa cười: "Hôm nay là một ngày vui hiếm có. Cùng nhau nâng chén uống một ly nào".
Triệu Hùng lái ô tô đến cho nên không định uống rượu. Nhưng hôm nay thực sự là một ngày vui hiếm có khó tìm, anh cũng vui vẻ rót rượu rồi cùng uống rượu với mấy ông già.
Trần Thiên Trung lo lắng Triệu Hùng uống rượu sẽ gặp chuyện không may nên chỉ cho anh uống một ly.
Triệu Hùng tiếp tục trò chuyện với Trần Thiên Trung, ông cụ Khổng, Tần tam gia và Tần cửu gia đến ba giờ chiều, sau đó lái xe về nhà.
Ngay sau khi Triệu Hùng rời đi, Trần Thiên Trung lấy cớ có việc viền trở về phòng.
Ông ta nhấc điện thoại bấm số của Triệu Khải Thời.
"Ông chủ, vừa rồi cậu chủ Hùng đến đây."
"Hiện giờ nó sao rồi?"
Trần Thiên Trung vui vẻ nói: "Ban đầu cậu chủ bị nội thương, tôi đã mất hy vọng vào việc cậu ấy có thể nâng cao tu vi vào thiên bảng. Nhưng bất ngờ là cậu chủ đã mua một bức thư pháp chữ Nôm của đại sư Trương Húc thời Đường và đã tự lĩnh ngộ ra một bộ võ công. Tôi tận mắt chứng kiến, bộ võ công này vô cùng lợi hại, đã được người đứng đầu trong thiên bảng là ông cụ Khổng công nhận. Ông ta đích thân nói rằng một khi cậu chủ hồi phục nội lực, với tu vi của cậu ấy có thể vào thẳng thiên bảng."
"Cái gì? Ông cụ Khổng thật sự nói như vậy?" Triệu Khải Thời kích động hỏi.
"Đúng! Không chỉ vậy thôi đâu. Ông cụ Khổng còn nói ông ta có thể dùng bộ võ công của cậu chủ để đột phá thiên bảng, một bước nhảy vọt lên thần bảng! Một khi tu vi đạt đến thần bảng, trong lời nói khẳng định sẵn sàng giúp đỡ cậu chủ. Nếu vậy, tôi tin tưởng cậu chủ có thể làm rất tốt mọi chuyện."
Nghe xong, Triệu Khải Thời kích động nói: "Triệu Hùng thật không làm tôi thất vọng mà! Triệu Hùng đã không làm tôi thất vọng mà."
“Ông chủ, ông có muốn nói cho cậu chủ biết sự thật không?” Trần Thiên Trung hỏi Triệu Khải Thời.
"Hiện tại thì không cần nói cho nó biết, đợi đến khi tu vi nó đạt tới thiên bảng, hoặc là đưa tập đoàn Hùng Quang trở thành một trong 500 tập đoàn hàng đầu thế giới."
“Tôi hiểu rồi!” Trần Thiên Trung định cúp máy, nhưng ông vẫn không yên tâm hỏi Triệu Khải Thời: “Ông chủ, tình huống hiện tại của ông thế nào?”
"Đừng lo! Hiện tại tôi vẫn còn giá trị lợi dụng, bọn họ không dám làm gì tôi đâu. Cho nên, ông phải cố hết sức giúp đỡ Triệu Hùng. Tôi tin Triệu Hùng nhất định sẽ hoàn thành mục tiêu của tôi. Đến luúc đó, cho dù tôi có chết, cũng không hối tiếc..."