Mục lục
Chàng Rể Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Triệu Hùng được phép quay lại nhà họ Triệu thì rõ ràng tâm trạng của anh trở nên rất vui vẻ và thoải mái. Thỉnh thoảng anh nâng cốc lên uống rượu cùng với bố vợ Lý Quốc Lâm và Hà Ngọc Kỳ.

Lý Thanh Tịnh thấy  tâm trạng của Hà Ngọc Kỳ có chút lạc lõng thì cô lên tiếng hỏi: “Tiểu Kỳ, có phải cô có tâm sự hay không?”

Hà Ngọc Kỳ hoàn hồn lại, cô ấy nhìn Lý Thanh Tịnh sau đó lại nhìn Triệu Hùng rồi mới nói: “Chị Thanh Tịnh, Triệu Hùng, em muốn về Thanh Hóa.”

“Về Thanh Hóa?” Triệu Hùng nhăn mày hỏi lại.

Hà Ngọc Kỳ tức giận với Triệu Hùng:”Chẳng phải anh vẫn luôn chê tôi phiền phức muốn tôi rời đi hay sao? Bây giờ thì hay rồi vừa lòng anh rồi đấy.”

Hà Ngọc  Kỳ đột nhiên muốn quay trở về Hải Phòng đối với gia đình Triệu Hùng mà nói thì họ đều cảm thấy rất đột ngột.

Lý Diệu Linh hỏi: “Ngọc Kỳ sao cô đột nhiên lại muốn quay trở về Thanh Hóa vậy?”

Lý Thanh Tịnh tiếp lời nói:”Đúng thế sao lại đột ngột như vậy?”

Hà Ngọc Kỳ nói:”Bố của tôi nói muốn tôi về có chuyện cần nói! Nếu như đã có chuyện gì nhưng ông ấy lại không nói trong điện thoại. Tôi ở nhà mọi người làm phiền mọi người cũng đã lâu như vậy rồi, cũng nên về thôi. Có một số người nhìn tôi không vừa mắt.”

Hà Ngọc Kỳ nói: Có một số người nhìn tôi không vừa mắt. Khi nói câu nói này ánh mắt của cô ấy đặc biệt liếc nhìn về phía Triệu Hùng.

Triệu Hùng và Hà Ngọc Kỳ giống như một đôi oan gia, đối với người nhà họ Lý mà nói thì họ đã sớm quen với điều đó rồi.

Bây giờ  Hà Ngọc Kỳ cũng đã quyết định đi rồi thì Triệu Hùng cũng không muốn tiếp tục đấu khẩu với Hà Ngọc Kỳ nữa.

Đừng thấy cô nhóc Hà Ngọc Kỳ này bình thường ở bên tai Triệu Hùng lải nhải cho nên Triệu Hùng mới thấy cô ấy phiền phức. Biết được cô sắp rời đi rồi cho nên cũng có chút không nỡ.

Lý Thanh Tịnh cười một tiếng rồi nói với Hà Ngọc Kỳ: “Ngọc Kỳ, cô không cần phải nói bóng nói gió đâu. Thực ra  Triệu Hùng cũng không nỡ để cô đi. Cô về nhà xử lý xong mọi chuyện  thì lại quay lại đây.”

“Chị Thanh Tịnh, vẫn là chị tốt nhất.” Hà Ngọc Kỳ thở dài:”Lần này sau khi em trở về cũng không biết còn cơ hội quay lại không nữa.”

Lý Thanh Tịnh nhướng mày hỏi lại Hà Ngọc Kỳ:”Ngọc Kỳ, có phải trong nhà xảy ra chuyện gì rồi không?”

“Không có.” Hà Ngọc Kỳ lắc đầu cười nói: “Chắc là không phải chuyện gì lớn đâu.”

“Vậy về nhà xử lý xong mọi chuyện thì lại tới đây.”

“Ừm.” Hà Ngọc Kỳ gật đầu đồng ý.

Sáng sớm ngày hôm sau thì Triệu Hùng vì phải tiễn Hà Ngọc Kỳ đi cho nên bảo Nông Tuyền và Tàn Kiếm đưa Dao Châu và Văn Hải đi học.

Lý Diệu Linh vì muốn đi tiễn Hà Ngọc Kỳ nên đã được sự đồng ý của chị gai Lý Thanh Tịnh xin nhà trường cho nghỉ một tiết học.

Mối quan hệ của Lý Diệu Linh và Hà Ngọc Kỳ rất tốt, thấy Hà Ngọc Kỳ sắp phải rời đi rồi cho nên vành mắt của Lý Diệu Linh có chút đỏ ửng, không kìm được rơi nước mắt, cô ấy ôm lấy Hà Ngọc Kỳ và căn dặn: “Ngọc Kỳ, nhớ là sau khi xử lý xong mọi chuyện ở Thanh Hóa thì phải quay lại đây nhé.”

“Yên tâm đi! Đợi tôi giải quyết xong mọi chuyện thì tôi sẽ quay lại. Diệu Linh, cô cố lên.”

“Ừm,” Lý Diệu Linh gật đầu.

Triệu Hùng cầm món quà mà mình mang về từ Vân Hương đưa vào tay Hà Ngọc Kỳ và nói: “Đây là quà tôi tặng bác Hà, Ngọc Kỳ cô giúp tôi đem về đưa cho bác.”

Hà Ngọc Kỳ biết Triệu Hùng bỏ ra rất nhiều tiền để mua chỗ quà này, không ngờ rằng anh lại tặng cho bố mình. Sau khi nhận lấy quà thì cô ấy nói với Triệu Hùng: “ Cảm ơn!”

Thấy Triệu Hùng không lên tiếng giữ mình lại thì trong lòng Hà Ngọc Kỳ có chút thất vọng và lạc lõng.

Lý Thanh Tịnh tiến lên phía trước nói mấy câu với Hà Ngọc Kỳ, Hà Ngọc Kỳ vẫy tay tạm biệt tất cả mọi người rồi lên xe rời đi.

Sau khi tiễn Hà Ngọc Kỳ đi thì Lý Thanh Tịnh nói với Triệu Hùng: “Có phải không nỡ để người ta đi?”

Triệu Hùng cười nói: “Cô nhóc này ngày nào cũng lảy nhảy bên tai không ngừng nghỉ. Không có ở đây nữa thì lại cảm thấy như thiếu cái gì đó.”

“Đúng vậy, cũng gần nửa năm rồi, Ngọc Kỳ cũng như đã trở thành một thành viên trong gia đình chúng ta rồi.”

“Thanh Tịnh, hôm nay em phải tới công ty à?” Triệu Hùng hỏi Lý Thanh Tịnh.

“Phải tới công ty xử lý một vài chuyện.”

“Vậy đưa Diệu Linh tới trường trước đã rồi em đi tới anh tới Ngũ Tộc Thôn một chuyến rồi anh sẽ đưa em tới công ty.”

“Cũng được.” Lý Thanh Tịnh gật đầu.

Triệu Hùng lái xe từ tầng hầm đi ra, trở Lý Diệu Linh đến trường trước. Sau đó anh lại đưa Lý Thanh Tịnh tới Ngũ Tộc Thôn.

Đừng có thấy tên gọi là Ngũ tộc thôn, thực ra nơi này được đặt ở vị trí trung tâm của Hải Phòng, có thể gọi là “Thôn thành phố.”

Hạng mục ngũ tộc thôn sau khi được thi công thì ở thành một vùng đất vua đích thực của Hải Phòng.

Ở thành phố hiện đại thì mỗi tấc đất đều như  dát vàng.

Tập đoàn Hùng Quang bỏ ra một khoản tiền lớn biến một mảnh đất bình thường cải tạo thành “Ngũ tộc thôn” gây chấn động cả Hải Phòng.

Triệu Hùng là hội trưởng của hội thương hội Hải Phòng, lúc trước có rất nhiều người cho rằng anh đơn thuần chỉ là cổ đông của tập đoàn Hùng Quang. Cho đến khi truyền thông tiết lộ tin tức anh chính là con trai của Triệu Khải Thời của tập đoàn Khải Thời, thì người khác mới thay đổi ánh mắt khác nhìn anh. Thì ra Trần Thiên Trung người giàu có của Hải Phòng cũng chỉ là cấp dưới của Triệu Hùng.

Nói tới chuyện này thì nó vẫn luôn là đề tài của người dân Hải Phòng sau khi ăn cơm xong thì ngồi nói chuyện uống trà với nhau.

Lúc đó, khi Lý Thanh Tịnh được gọi là đệ nhất mỹ nhân của Hải Phòng kết hôn với Triệu Hùng, chú rể thì ở nhà vợ.chuyện này lúc đó thành truyện cười trong miệng của người khác.

Ngày tổ chức hôn lễ ngoài bạn thân của nhà họ Lý ra thì mấy đối tác kinh doanh của nhà họ Lý đều không tới.

Sau khi mọi chuyện xong xuôi thì lại chuyền ra ngoài chuyện đứa con rể này ngày ngày ở nhà không làm việc gì cả. Người ta đồn rằng Lý Thanh Tịnh gả cho một tên vô dụng, kém cỏi.

Bây giờ, thân phận thật sự của Triệu Hùng đã được lộ diện.

Khi người khác biết được anh mới chính là người nắm quyền chính của tập đoàn Hùng Quang  là con trai của Triệu Khải Thời của tập đoàn Khải Thời thì những cái người đã cười cợt nhả nói rằng Lý Thanh Tịnh là bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu thì ai nấy cũng đều bị sốc.

Chỉ là khiến người khác không hiểu nổi đó chính là tại sao tập đoàn Khải Thời lại khởi kiện Triệu Hùng? Và tại sao lại đuổi Triệu Hùng ra khỏi nhà học Triệu, mà bây giờ lại tuyên bố trên truyền thông là Triệu Hùng được phép quay trở lại nhà họ Triệu.

Những chuyện rắc rối này trừ những người ở trong cuộc biết ra thì ai cũng không thể hiểu rõ được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Triệu Hùng sau khi dẫn Lý Thanh Tịnh đi tới nhà họ Triệu, tộc nhân nhà họ Triệu sau khi nhìn thấy Triệu Hùng dẫn vợ mình tới,  thì ai nấy cũng chạy ra nhìn. Lý Thanh Tịnh thấy có nhiều người nhìn mình như vậy thì trên gương mặt của cô lại bắt đầu xấu hổ.

Vốn dĩ tướng mạo của Lý Thanh tịnh đã đẹp như hoa, giờ thêm cả nét xấu hổ ngượng ngùng nữa, thật sự càng tạo nên một mỹ nữ như bước ra từ trong tranh. Còn xinh đẹp hơn mấy cái minh tinh trên ti vi nhiều.

Ai ai cũng khen Triệu Hùng có phúc lấy được một người phụ nữ xinh đẹp như Lý Thanh Tịnh. Đặc biệt sau khi biết Lý Thanh Tịnh là cháu của Lý Hữu Chiến quản gia của nhà họ Lý thì ánh mắt của họ nhìn Lý Thanh Tịnh càng giống nhưu nhìn người thân hơn.

Triệu Hùng dẫn vợ mình đi gặp một vài người quan trọng trong tộc nhân nhà họ Triệu. Nào là chú, thím, bác, dì...

Sau khi làm quen một vòng ra thì ngoài những người có ấn tượng đặc biệt ra thì những người khác cô không phân biệt rõ được họ là ai nữa rồi.

Có hàng chục người thuộc tộc nhân nhà họ Triệu, do đó nếu như muốn nhận biết tất cả mọi người trong một lần thì là điều không thể.

Triệu Khải Thời nhìn ra được con dâu mình đang xấu hổ,lúc này lại nhiều người quây xung quanh và nhìn cô như thế tất nhiên là sẽ khiến Lý Thanh Tịnh cảm thấy toàn thân không được tự nhiên cho mấy.

Sau khi giải tán tất cả mọi người đi thì Triệu Khải Thời mới gọi Triệu Hùng tới, đưa cho Triệu Hùng một tờ báo và nói: “Con lại được lên báo này, chuyện này là sao? Sợ rằng nó nhắm vào con đó.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK