Tuy nhiên, quay trở về cuộc nói chuyện một lần nữa, Triệu Hùng cứ không dồn hết tâm trí vào việc luyện tập ám khí. Các loại vũ khí giấu kín phù hợp với các cuộc tấn công tầm cực xa, phải đợi đến lúc quay lại sẽ giải quyết sau.
Khi đi có bốn người, nhưng khi quay lại thì chỉ còn có hai người là Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh.
Sau khi trở về phòng, Triệu Hùng không thể chờ đợi được nữa mà ngay lập tức lật qua các mảnh vụn trong “Sách quý Ám khí” của Đinh Tịnh Vân.
Thoạt nhìn qua, anh không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối.
Ban đầu, Triệu Hùng cho rằng vũ khí được cất giấu cùng lắm chỉ là những vũ khí như phi đao, hoàng thạch mà thôi. Nhưng thật bất ngờ vì có tới 36 loại vũ khí được cất giấu. Có ống phun, cây cung, tên thổi, ngọc như ý, khoan thần sấm, móc câu rồng, ô liu sắt, chùy mũi nhọn, trịch tiến, phi thứ, kim tiền tiêu, cóc sắt, vuốt bay,...
Điều khiến Triệu Hùng vui mừng là bên trong ám khí Trần Văn Sơn còn luyện chế ra “Liễu Diệp phi đao”.
Triệu Hùng cẩn thận xem qua.
Liễu Diệp phi đao có hình dáng giống lá liễu, hai bên lưỡi dao mỏng như tờ giấy, Ở giữa lưỡi kiếm có xương phình to, đầu lưỡi nhọn như kim.
Phương pháp huấn luyện ném đao: để che đậy sức mạnh của mình, chỉ có thể sử dụng kỹ thuật của âm thủ, mới có thể đạt được mục tiêu khác nhau.
Người ở cấp độ thấp cũng có thể phóng ba phi đao cùng một lúc, người ở cấp độ lớn hơn thì có thể phóng bảy phi đao cùng một lúc, người đạt được cấp độ lớn có thể phóng mười hai phi đao cùng một lúc.
Mười hai?
Bây giờ nhìn thấy điều này, Triệu Hùng không khỏi mắt chữ A mồm chữ O.
Lục Tiểu Xuyên có thể phóng nhiều nhất tám phi đao, còn Trần Văn Sơn có thể phóng nhiều nhất chín phi đao. Vậy mà những người đạt được cấp độ lớn thực sự có thể phóng mười hai phi đao.
Trần Văn Sơn đứng vị thứ chín trong “Thiên bảng”, nếu có thể thực hành ném mười hai phi đao cùng một lúc thì thứ hạng trong Thiên bảng chắc chắn sẽ được cải thiện và sẽ tiến gần thêm một bước đến hạng cao nhất.
Nghĩ đến đây, Triệu Hùng không kìm được kích động trong lòng.
Nếu Trần Văn Sơn có thể một lần nữa nâng cao trình độ thì điều này hoàn toàn có lợi cho Triệu Hùng.
Có tới tận ba mươi sáu loại vũ khí được cất giấu ở đây.
Triệu Hùng cũng đang chuẩn bị luyện tập một số.
Luyện tập Ám Khí, mặc dù nó không thể cải thiện đáng kể trong việc tu luyện của Triệu Hùng, nhưng nếu để tự vệ thì nó rất hoàn hảo. Hơn nữa, không dễ bị phát hiện ra võ công của anh, càng có lợi cho Triệu Hùng trong việc ngụy trang. Triệu Hùng thác ấn ám khí vào trong, sau khi thu xếp xong, anh dự định sẽ cho Trần Văn Sơn một điều bất ngờ.
Sau khi tạm thời thu thập xong những trang giấy còn sót lại của “Sách quý Ám khí”, Triệu Hùng lấy một vài trang của “Liễu Diệp phi đao” và đi đến phòng của Trần Văn Sơn.
Trần Văn Sơn đang dùng Liễu Diệp phi đao ở trong phòng để cắt móng tay, thì nghe thấy tiếng gõ cửa phòng “Rầm, rầm, rầm!”
Trước đây, Trần Văn Sơn muốn nói một chuyện với Triệu Hùng. Nhưng ngay khi Triệu Hùng trở lại, anh liền nhốt mình trong phòng, Trần Văn Sơn cũng không dám quấy rầy anh. Chỉ ngồi trong phòng, dùng dao cắt tỉa móng tay.
Sau khi mở cửa, Trần Văn Sơn nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy gió xuân của Triệu Hùng, liền hỏi: "Cậu chủ, điều gì khiến cậu vui vẻ như vậy?"
Triệu Hùng mỉm cười bước vào phòng của Trần Văn Sơn, nói: "Văn Sơn, anh phải mời tôi đi ăn tối!"
Trần Văn Sơn cười nói: "Cậu chủ, nếu như cậu muốn ăn cơm, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể mời. Mà này, không phải cậu nói cậu cố ý đến Nham Thành tìm chú của Triển Anh sao? Tìm được rồi sao?"
"Đã tìm thấy rồi! Tuy nhiên, mọi thứ diễn ra không được suôn sẻ."
Vì vậy, Triệu Hùng đã kể cho Trần Văn Sơn những gì đã xảy ra. Anh vừa biến mất, Đinh Tịnh Vân đã đưa cho anh ta "Sách quý Ám khí".
Trần Văn Sơn nghe xong, cau mày nói: "Phiền phức quá! Quách Kỳ Thủy đó là người Hoàng Long, chúng ta còn không tìm được đại bản doanh của bọn họ. Cho dù có tìm được, chúng ta cũng không thể xông vào bắt người. Làm sao mà trong vòng ba tháng anh có thể bắt được Quách Kỳ Thuỷ? "
Triệu Hùng lấy một điếu thuốc từ trong túi ra, đưa cho Trần Văn Sơn.
Hai người đốt lửa và hút thuốc.
Triệu Hùng thở dài nói: "Mặc dù tôi rất mong muốn có được bí quyết võ thuật trong tay Quách Kỳ Thuỷ, nhưng loại chuyện này chỉ có thể do duyên phận."
"Đúng! Chúng ta chỉ biết rằng Quách Kỳ Thuỷ đang ở Hoàng Long, nhưng chúng ta thậm chí còn không biết bên ngoài ông ta trông như thế nào."
"Chuyện này không có vấn đề gì. Tôi có thể nhờ Chu Bạch Tang Tú kiểm tra giúp tôi. Đinh Tịnh Vân, Cổ Tắc và Quách Kỳ Thuỷ đều ở Lãng Yên. Thông qua manh mối này, có lẽ chúng ta có thể tìm ra."
Triệu Hùng và Trần Văn Sơn nói chuyện một lúc trước khi chuyển đề tài câu chuyện sang chủ đề chính.
Sau khi thở ra một hơi khói, Triệu Hùng híp mắt, nhìn Trần Văn Sơn hỏi: "Văn Sơn, anh có muốn đi xa hơn không?"
Trần Văn Sơn nghe xong, khóe miệng hiện lên một nụ cười tà mị, nói: "Cậu chủ, võ công của tôi đã có thể xem là thiên hạ vô song rồi. Luôn có mặt trong bảng xếp hạng của Thần bảng và còn được đứng vị thứ chín trong Thiên bảng. Ở trình độ của tôi rất khó để có thể vươn lên hạng đầu. Nhưng cũng không phải không có cơ hội, như cậu chủ, cậu có một cuộc gặp gỡ bất ngờ như vậy."
“Văn Sơn, sư phụ của anh có thể phóng nhiều nhất bao nhiêu cái phi đao?” Triệu Hùng lại hỏi.
“Mười!” Trần Văn Sơn nói: “Đáng tiếc sư phụ chỉ dạy cho tôi phóng chín phi đao, sau đó ông ấy đã qua đời, bằng không tôi cũng không tốn quá nhiều công sức để đối phó với Lục Tiểu Xuyên như vậy đâu mà có thể dễ dàng giết chết hắn."
Triệu Hùng không ngờ rằng sư phụ của Trần Văn Sơn có thể phi cùng một lúc mười nhát dao. Dường như có điều gì đó thú vị trong “Tàng Kinh Các” của Thiếu Lâm.
"Sách quý Ám khí" này ghi nhận cao nhất là phóng 12 phi đao. Chính vì vậy nếu như, Trần Văn Sơn có thể thực hành màn phi đao đỉnh cao này. Như vậy thì ít nhất cũng nằm trong năm hàng đầu trong "Thiên bảng".
Nghĩ vậy, Triệu Hùng từ trong túi quần sau của mình lấy Liễu Diệp phi đao trong Sách quý Ám khí ra.
Triệu Hùng lắc lắc trước mặt Trần Văn Sơn, cười nói: "Văn Sơn, nếu cậu luyện được những điều trên, tôi đảm bảo thứ hạng trên Thiên bảng của cậu sẽ còn tiến xa hơn nữa!"
“Đây là cái gì?” Trần Văn Sơn khó hiểu hỏi.
Triệu Hùng lắc lắc tờ giấy trong tay, cười nói với Trần Văn Sơn: "Cậu cứ nhìn đi!"
Sau khi Trần Văn Sơn nhận lấy nó, anh ta xem xét kỹ hơn.
Cùng với thời gian đọc sách, biểu cảm trên mặt Trần Văn Sơn dần dần thay đổi.
Sau khi lật qua hai ba trang, trên mặt của Trần Văn Sơn lộ ra vẻ kinh ngạc. Kết quả là nhìn vào tay cầm tờ giấy hơi run.
Triệu Hùng chưa từng nhìn thấy hình ảnh bản thân Trần Văn Sơn thất lễ như bây giờ.
Trần Văn Sơn kích động hỏi Triệu Hùng: "Cậu chủ, cậu lấy quyển sách quý về phi đao này ở đâu vậy? Đây chính là mảnh ghép còn thiếu của môn phái chúng tôi."
Triệu Hùng cười nói: "Tôi đã cứu Đinh Tịnh Vân. Để làm quà gặp mặt, ông ấy đưa cho tôi một ít tài liệu về sách quý ám khí. Trong đó số đó phải kể đến quyển Liễu Diệp phi đao. Tôi nghĩ cái này phù hợp với anh. Cho nên, tôi đã mang cái đến cho anh.”
"Cậu chủ!"
Triệu Hùng xua tay và nói với Trần Văn Sơn: "Được rồi! Đừng nói những lời giật gân ở đây. Chúng ta là anh em tốt của nhau. Mục tiêu của tôi là nâng cao trình độ tu luyện của chúng ta và cùng nhau đối phó với Am Cẩu."
Trần Văn Sơn gật đầu nói: "Cậu chủ đừng lo lắng! Việc của cậu là việc của Trần Văn Sơn tôi. Với mảnh phi đao này, chỉ cần có thể luyện tập, tôi cũng có thể phóng mười hai phi đao, đến lúc đó cấp độ ít nhất cũng phải ở trong top bốn người đứng đầu!"