Năm gia tộc lớn từ trước đến nay luôn bị Am Cẩu truy sát, có thể nói đến thời hiện đại, ngoại trừ chi nhánh của nhà họ Triệu thì những gia tộc khác đều thất thủ.
Nếu như nhà họ Triệu có một cao thủ “Thiên bảng” thì sẽ khiến cho Triệu Khải Thời vui mừng khôn xiết. Nếu như con trai Triệu Hùng có thể trở thành “người đứng đầu Thiên bảng”, điều này đối với nhà họ Triệu và cả năm gia tộc lớn mà nói là một sự kiện lớn. Hơn nữa, ông cụ Khổng cũng nói rồi, trong vòng mười năm, Triệu Hùng có cơ hội đột phá “Thiên bảng”, bước chân vào thần bảng.
Nếu như năm gia tộc lớn xuất hiện một cao thủ “thần bảng” thì có thể che chở cho cuộc sống của năm gia tộc lớn trong “Ngũ Tộc Thôn”, không cần phải trốn trốn tránh tránh nữa. Con trai Triệu Hùng đã khiến cho Triệu Khải Thời nhìn thấy được tương lai tươi sáng của cả gia tộc!
Trên sân, Triệu Hùng và Phong Vô Ngôn đang đánh nhau kịch liệt.
Hai người đao qua kiếm lại, tiếng kim loại va vào nhau không dứt.
Chỉ thấy môt lúc thì Triệu Hùng bị ép lùi ra đằng sau, một lúc thì Phong Vô Ngôn cũng bị ép lùi ra đằng sau.
Sau khi đấu với nhau được hơn một nghìn chiêu, Triệu Hùng lại tiếp tục thi triển “Cuồng kiếm” và “Biến kiếm” tấn công Phong Vô Ngôn.
Kiếm pháp của Triệu Hùng vô cùng linh hoạt, khiến cho Phong Vô Ngôn chân tay rối loạn không biết phải làm gì.
Phong Vô Ngôn cũng rất lợi hại, ông ta đã lĩnh hết được tất cả những đường kiếm quyết liệt của Triệu Hùng.
Sau khi chặn được một loạt những đòn tấn công như vũ bão của Triệu Hùng, Phong Vô Ngôn mới bắt đầu phản công.
Phong Vô Ngôn tay cầm “Băng Hỏa Đao”, xông như bay về phía Triệu Hùng.
Nhưng đao còn chưa kịp chém đến thì một luồng khí lạnh đã xông thẳng vào cửa.
Triệu Hùng nhanh như chớp thi triển “Cuồng Vân Bộ Pháp”, nhảy ra khỏi phạm vi tấn công.
Triệu Hùng vừa quay người né tránh, đao của Phong Vô Ngôn liền chém vào không trung, tiếp đến Phong Vô Ngôn cúi người xuống nhắm vào phần bụng của Triệu Hùng.
Triệu Hùng vung kiếm một cái thật mạnh, khiến cho thanh đao trong tay Phong Vô Ngôn bị gạt sang một bên, hai người lại tiếp tục đấu với nhau.
Triệu Hùng và Phong Vô Ngôn đã hừng hực khí thế.
Phong Vô Ngôn chính là một cao thủ xếp thứ ba “Thiên bảng” thực thụ, dưới con mắt của mọi người, ngay cả một vãn bối đời sau mà cũng không đánh bại được thì sẽ khiến cho ông ta vô cùng khó coi.
Nếu như đánh không lại ông cụ Khổng “người đứng đầu Thiên bảng” cũng thôi đi, nhưng nếu ngay cả Triệu Hùng không không thể thắng nổi thì thể diện của ông ta thực sự là không còn gì nữa rồi.
Hai người sau khi tách ra lại tự có được cơ hội nghỉ tay một chút, và cả hai đều nhanh chóng điều chỉnh hơi thở hỗn loạn của mình.
Điều khiến cho Phong Vô Ngôn lo lắng hơn cả chính là thân pháp quỷ dị của Triệu Hùng và kiếm pháp không thể lường trước được của anh. Vả lại, kiếm pháp của anh còn có cả sự kết hợp của chiêu thức roi pháp của Khổng Côn Bằng.
“Nhóc này, thực lực của cậu chắc là sớm đã đứng vào vị trí top 3 trong Thiên bảng rồi đúng không? Vì sao lại không đến Võ Thần Đường kiểm tra?” Phong Vô Ngôn khó hiểu nhìn chằm chằm Triệu Hùng rồi hỏi.
“Kiểm tra cũng chỉ là vấn đề xếp hạng mà thôi. Tôi không phải là người hư vinh, tôi không quan tâm đ ến việc xếp hạng trên Bảng Võ thần.
“Tuổi còn nhỏ mà đã có tầm nhìn như vậy rồi. Chẳng trách võ công của cậu lại lợi hại như thế! Nào, để tôi xem xem cậu còn có bản lĩnh gì nữa đây?”
“Bảo đảm sẽ không để tiền bối Phong thất vọng.”
Một tiếng “tiền bối Phong” của Triệu Hùng khiến cho Phong Vô Ngôn đỏ mặt.
Ông ta là một nhân vật có tiếng tăm từ lâu, nhưng ngay cả một tên nhóc ít người biết đến cũng không đánh bại được, điều này khiến cho Phong Vô Ngôn có chút cáu giận.
Phong Vô Ngôn cầm thanh đao trong tay, tiến đến tấn công Triệu Hùng.
Trước mép lưỡi đao, một cảm giác lạnh lẽo ập đến.
Thanh “Thừa Ảnh Kiếm” trong tay Triệu Hùng bị chặn lại: “keng!” một tiếng, tia lửa phát ra bốn phía, hai người băng qua nhau rồi nhanh chóng hoán đổi vị trí cho nhau.
Phong Vô Ngôn không ngừng vận nội lực, thanh đao từ trên cao lao về phía Triệu Hùng.
Luồng khí trên không trung tạo thành đao khí, nhanh chóng chém về phía Triệu Hùng đang đứng.
Triệu Hùng nắm chặt thanh kiếm trong tay, thi triển chiêu “Linh kiếm”, một luồng kiếm khí tỏa ra ngăn lại.
Hai luồng canh khí chạm nhau rồi biến mất ngay lập tức.
Khi nội lực mạnh đến một cảnh giới nhất định thì có thể dùng nội lực thúc giục sức mạnh của vũ khí tạo thành canh khí để tấn công đối phương, đây là một hình thức võ công cao cấp.
Giết người trong vô hình, đại khái là nói đến cảnh giới giết người này.
Ông cụ Khổng nhìn thấy Triệu Hùng và Phong Vô Ngôn bắt đầu tấn công lẫn nhau bằng “kiếm khí” và “đao khí” liền vội vàng ra lệnh cho mọi người ở hai bên tránh xa để khỏi bị cuốn vào trận đấu.
Triệu Hiền thấy Triệu Hùng và Phong Vô Ngôn đã đánh nhau rất lâu rồi nhưng vẫn chưa phân thắng bại liền căng thẳng đến nỗi lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi.
Ngược lại Triệu Khải Thời lại bày ra vẻ mặt vô cùng yên tâm.
Con trai có thể đạt được thành tựu như ngày hôm nay, ông ta đã rất mãn nguyện rồi.
Phải biết rằng, Triệu Hùng đang phải đối mặt với cao thủ xếp thứ ba trong “Thiên bảng”.
Triệu Hùng và Phong Vô Ngôn đã đấu với nhau hơn một nghìn chiêu nhưng vẫn chưa hề lộ ra thất bại, có thể chắc chắn rằng anh thực sự có thực lực nằm trong top 3 Thiên bảng.
Khi cuộc chiến mới bắt đầu, Triệu Hùng vẫn có chút căng thẳng. Dù sao thì đối thủ cũng chính là Phong Vô Ngôn. Nhưng đấu được một hồi lâu, anh không còn dè dặt nữa mà dần dần buông bỏ.
Anh một bên đấu với Phong Vô Ngôn, một bên mò mẫm “Bùi Mân Kiếm Pháp”.
Kể từ khi ông cụ Khổng chỉ ra những khuyết điểm và sai sót trong bộ kiếm pháp này cho Triệu Hùng, Triệu Hùng mới bắt đầu chuyên tâm luyện tập “Cuồng Vân Bộ Pháp”, nếu như không thể phối hợp với bộ pháp để thi triển công lực thì thực lực sẽ bị giảm đi rất nhiều.
Chiêu “Linh kiếm” của Triệu Hùng vốn dĩ chính là một chiêu thức trong kiếm khí.
Loại chiêu thức kiếm khí này lợi hại hơn “đao khí” mà Phong Vô Ngôn dùng nội lực thi triển ra.
Linh kiếm của Triệu Hùng vô cùng linh hoạt.
Thanh “Băng Hỏa Đao” trong tay Phong Vô Ngôn phải di chuyển liên tục mới có thể chống đỡ được chiêu thức linh kiếm của Triệu Hùng. Nếu như tiếp tục dùng kiếm khí và đao khí, Phong Vô Ngôn nhất định sẽ rơi vào thế yếu.
Sau khi Phong Vô Ngôn đỡ được đòn tấn công của Triệu Hùng liền nhanh chóng vụt qua Triệu Hùng.
“Keng!” một tiếng, vũ khí trong tay hai người lại lần nữa chạm vào nhau.
Cuộc chiến giữa hai người lại càng trở nên nhanh hơn, thân pháp cũng càng lúc càng nhanh, bóng dáng dần dần thoắt ẩn thoắt hiện.
Hai người cũng đã đấu với nhau được gần hai nghìn năm trăm chiêu rồi nhưng vẫn chưa phân định thắng thua, cả hai đều đã bị thương rồi.
Sau khi tách ra, Phong Vô Ngôn liền nhảy lên cao. Thanh “Băng Hỏa Đao” trong tay vung lên, chiêu Lực phách Hoa Sơn nhằm về phía Triệu Hùng.
Triệu Hùng vung kiếm ra đỡ.
Một luồng sức mạnh truyền đến, trực tiếp làm cho đầu gối của Triệu Hùng đập mạnh xuống đất.
Phong Vô Ngôn và Triệu Hùng nhìn nhau, đao kiếm trong tay đè vào nhau giống như chúng được dán chặt vào nhau vậy.
Nhìn thấy Triệu Hùng quỳ rạp xuống đất, Triệu Hiền vội hét lên.
Triệu Khải Thời và mấy anh em cũng vô cùng kinh hoàng và sợ hãi.
Nếu như Triệu Hùng thua, không chỉ Triệu Hùng sẽ phải chết mà cả Triệu Khải Thời và Triệu Hiền cũng phải bỏ mạng.
Đây là một cuộc đánh cược tính mạng, tuyệt đối không được thua!
Trong lòng Triệu Hùng nghĩ đến điều này, bèn cố hết sức vận công nội lực trong đan điền. Đôi chân đang quỳ rạp dưới mặt đất dần dần duỗi ra rồi từ từ đứng lên.
Thanh đao của Phong Vô Ngôn trượt qua một cái rồi kề thẳng vào cổ Triệu Hùng.
Triệu Hùng thân hình thấp bé, vội vàng né sang một bên trong tư thế “Lư Đả Cổn”.
Phong Vô Ngôn lợi dụng tình hình vung đao chém về phía Triệu Hùng, nhưng cả chục nhát đao đều chém trượt.
Nhân lúc đòn tấn công của Phong Vô Ngôn dần dần giảm bớt, Triệu Hùng liền từ trên mặt đất đứng bật dậy.
Nội lực tập trung vào thanh Thừa Ảnh Kiếm trong tay, anh lao nhanh như chớp về phía Phong Vô Ngôn, một luồng ánh sáng trắng đột ngột phóng đến.
Phong Vô Ngôn sửng sốt, không ngờ rằng Triệu Hùng lại dám bắn vũ khí ra!