Triệu Hùng mặc quần áo, xuống lầu lái xe thằng đến trước nhà của Nông Tuyền. Nông Tuyền nhận được điện thoại của anh rất nhanh đã xuốn lầu.
"Cậu chủ, chúng ta đi đâu vậy?" Nông Tuyền vừa lên xe liền ngây ngô cười hỏi Triệu Hùng.
"Đưa cậu đi ăn đồ ngon!"
Nông Tuyền vừa nghe thấy có đồ ăn ngon, hai mắt liền sáng lên. Trong khoảng thời gian này trên đường ô tô rất ít, Triệu Hùng lái xe đưa Nông Tuyền đến Khách sạn Thanh Hùng! Hai người đi đến phòng riêng ở trên lầu, vừa vào cửa liền nhìn thấy ba người đàn ông vạm vỡ đang chờ ở trong.
Không thể không nói tố chất thể lực của ba anh em nhà họ Văn đều rất tốt, tạo cho người ta cảm giác uy mãnh. Nhưng Nông Tuyền vừa tiến vào liền tạo cho ba anh em nhà họ Văn cảm giác bị áp chế! Văn Báo đã tự mình thử nghiệm qua sự lợi hại của Nông Tuyền, anh ta biết Nông Tuyền vô cùng mạnh, vừa nhìn thấy Triệu Hùng và Nông Tuyền tiến vào liền lập tức đứng lên giới thiệu cho hai anh trai.
Triệu Hùng lần lượt bắt tay với Văn Long, Văn Hổ rồi nói: "Ngồi đi!"
Triệu Hùng trong tương lai chính là vị thần tài của bọn họ, thế nên thái độ của hai anh Văn Long, Văn Hổ đối với Triệu Hùng vô cùng nhiệt tình và kính trọng.
Nông Tuyền nhìn thấy trên bàn thức ăn phong phú, nước miếng suýt chút nữa thì chảy ra, cậu ấy hỏi Triệu Hùng: "Cậu chủ, tôi có thể ăn được không?"
"Ăn đi!"
Nông Tuyền coi như xung quanh không có người, cầm đũa lên bắt đầu càn quét đồ ăn trên bàn. Văn Long Văn Hổ nhìn thấy sức ăn kinh người của Nông Tuyền làm cho kinh ngạc, một mình cậu ấy ăn hết một dĩa khâu nhục kho dưa lớn.
Văn Long lúng túng cười: "Anh Triệu Hùng, khẩu vị của người anh em này của anh thật tốt!"
"Ừ! Cậu ấy ăn hơi nhiều một chút, lát nữa tôi còn phải đi bàn công việc, chúng ta lấy trà thay rượu đi!"
"Được, được, lấy trà thay rượu." Văn Báo biết điều chạy đi cất chai rượu ngũ lương đi, thay bằng một bình trà Long Tỉnh hảo hạng.
Hai người Văn Long và Văn Hổ không giỏi kinh doanh, kinh tế lại lâm vào cảnh túng quẫn, thay vào đó em ba là Văn Báo lại đi theo Triệu Hùng được ngưỡng mộ khiến hai người nảy sinh lòng đố kỵ. Không dễ gì có được một cơ hội để kiếm tiền nên cả hai đương nhiên sẽ không muốn bỏ lỡ nó.
Triệu Hùng thấy anh không động đũa thì ba anh em nhà họ Văn cũng không động đũa, ở trước mặt anh ta hiển nhiên có chút thận trọng liền nói với ba anh em nhà họ Văn: "Ăn đi! Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện."
Lúc này ba anh em nhà họ Văn mới dám động đũa. Đối với những người giống như ba anh em nhà họ Văn, điều cần phải chú trọng nhất chính là quy tắc. Bây giờ không phải thời đại đấu đá chém giết như trước mà là thời đại dựa vào kinh doanh để kiếm tiền.
Triệu Hùng vừa ăn vừa nói với ba anh em nhà họ Văn: "Lần này tôi gọi anh em các anh đến là có hai việc chính."
Ba anh em nhà họ Văn nghe thấy vậy liền lập tức bỏ đũa xuống nhìn Triệu Hùng.
"Đầu tiên, tôi mở một võ quán, tôi vốn dĩ muốn giao cho Nông Tuyền làm nhưng tôi nghĩ nếu giao cho ba anh em các anh thì thích hợp hơn!"
"Võ quán sao?" Ba anh em nhà họ Văn nhìn nhau!
Triệu Từ gật đầu nói tiếp: "Người anh em này của tôi bình thường rất thích luyện vài chiêu với người khác, ý định ban đầu khi mở võ quán của tôi là để cho cậu ấy chơi một chút. Có điều làm ăn mà, vẫn nên nghĩ đến việc kiếm tiền. Tôi giao võ quán cho các anh chẳng qua cũng chỉ là mới bắt đầu mà thôi! Ba anh em các anh bắt tay nhau mở võ quán ở toàn tỉnh thì ít nhất không dưới 20 cái đâu."
Tỉnh Hà Nam có 9 thành phố, mỗi một thành phố mở hai cái thì cơ bản sẽ có 18 cái rồi. Triệu Hùng nói ở tỉnh Thanh Hóa và thành phố Hải Phòng mở ra 3 võ quán.
"Tôi mở võ quán không phải là một xưởng nhỏ. Nếu muốn mở thì phải mở một võ quán tốt nhất. Tất nhiên về thu phí thì dựa theo thu nhập ở nơi đó. Dựa theo kinh phí đầu tư của mỗi võ quán là từ 100-170 triệu thì tôi sẽ chi cho các anh ba nghìn năm trăm tỷ, su khi mọi việc hoàn tất chúng ta chia 50:50. Ba anh em các anh phụ trách vận hành còn tôi chịu trách nhiệm đầu tư vốn."
Có người đầu tư tiền cho ba anh em bọn họ, lại còn là ba nghìn năm trăm tỷ, một việc lớn như vậy từ trên trời rơi xuống tất nhiên khiến cho ba anh em nhà họ Văn vui mừng không xiết.
Văn Báo vui mừng nói với Văn Long và Văn Hổ: "Anh hai, anh ba, em đã nói đi theo anh Triệu Hùng nhất định sẽ phát tài mà đúng không?"
Văn Long, Văn Hổ gật đầu, vui vẻ cười nói: "Anh Triệu Hùng, anh quả thật là một cánh tay lớn. Chúng tôi sẽ làm tốt nhất hết mức có thể! Tôi biết thuộc hạ của các anh đều phải nuôi dưỡng anh em, nếu không kiếm tiền thì chỉ có thể để cho anh em ăn không khí à?"
"Đúng vậy, đúng vậy!" Văn Long vội vàng gật đầu nói: "Chúng tôi một ngày cũng vì kiếm tiền mà xứt đầu mẻ trán, thời địa này kiếm tiền cũng thật vất vả!"
Triệu Hùng gật đầu nói: "Mọi thứ trên đời này đều không thoát khỏi tỉ lệ 2:8. 20% người trên thế giới này nắm giữ 80% tài sản. Mục đích mở võ quán của tôi một là để nuôi sống anh em của mình, hai là để tạo ra nhân tài cho các ngành nghề khác. Ngoài ra đừng trách tôi nói lời xấu trước. Các anh đã đi theo tôi để làm việc thì hãy thay đổi những thoái quen xấu trước đâu đi, nếu để tôi biết được các anh bắt nạt phụ nữ và kẻ yếu hoặc làm ra chuyện phạm pháp gì thì đừng trách Triệu Hùng tôi giúp các anh thanh lý môn hộ."
Ba anh em nhà họ Văn nhìn nhau một cái rồi đồng thời nói: “Không dám!”
Trừ Văn Báo vẫn còn một ít tiền trong tay thì tiền của Văn Long và văn Hổ đều không đến 350 tỷ. Bây giờ Triệu Hùng vừa hất tay liền chi ra ba nghìn năm trăm tỷ, hơn nữa chỉ mới là bắt đầu.
Triệu Hùng tiếp tục nói: "Mở võ quán chỉ là bước đầu tiên trong sự hợp tác giữa tôi và ba an hem các anh, vì là hợp tác nên chúng ta đều có được thứ mình cần. Triệu Hùng tôi không có gì khác, tiền thì không phải là vấn đề với tôi, và tôi rất xem trọng thực lực của ba người các anh. Tiếp theo, tôi sẽ tiếp tục cung cấp cho các bạn các nguồn lực trong công ty bảo vệ, công ty vận chuyển. Các anh hiểu ý của tôi chứ?”
Ba anh em nhà họ Văn hai mắt sáng rực, loại công việc béo bở này chính là việc mà bọn họ có muốn làm cũng làm không được.
Văn Long vỗ ngực nói với Triệu Hùng: “Anh Triệu Hùng cứ yên tâm, ba anh em chúng tôi nhất định sẽ đi theo anh.”
Có tấm gương đi trước của Văn Báo, Văn Hổ và Văn Long cũng tin tưởng Triệu Hùng, cái bánh từ trên trời rơi xuống này bọn họ tất nhiên sẽ không bỏ qua.
Triệu Hùng gật đầu, vẻ mặt trở nên nghiêm túc nói: "Việc thứ hai, mục đích tôi đi tìm ba anh em các anh là có người đang gây phiền phức cho tôi. Tôi muốn mời các anh giúp tôi!"
Văn Báo nghe thấy vậy liền trợn tròn mắt, hỏi Triệu Hùng: "Anh Triệu Hùng, anh nói cho tôi biết đứa nào có mắt không tròng dám đắc tôi đến anh, tôi sẽ đưa người đi diệt hết bọn nó!"
“Văn Báo, tôi vừa rồi đã nói gì với anh? Bây giờ cần phải làm việc một cách văn minh, đừng động một chút liền dùng đến từ diệt. Người nào không đụng đến tôi thì tôi cũng không đụng đến họ, còn nếu ai dám động đến tôi thì tôi sẽ đáp trả lại gấp 100 lần.”