Cố Minh Tuyết vừa mới pha xong cà phê, chuẩn bị cho một ngày làm việc.
Gần đây việc làm đơn vô cùng thuận lợi, hai khoản đầu tư dài hạn và ba khoảng ngắn hạn được đầu tư cổ phiếu, đều đã được thực hiện. Trên hợp đồng chỉ số chứng khoáng, bởi vì chỉ số dao động lên xuống, Cố Minh Tuyết rất chính xác trong việc dự đoán xu hướng và vị trí chung, kỳ hạn giao hàng kiếm được rất nhiều tiền.
Dù sao thì cô ta cũng trở về từ Wall, đã từng lãnh đạo một công ty vô danh, chỉ trong vòng hai đến ba năm, cô ta đã nằm trong top 10 người ở phố Wall.
Cố Minh Tuyết được người ở phố Wall xưng là “nữ thần đầu tư”, không phải chỉ là danh hão đâu.
Thấy Triệu Hùng tới, Cố Minh Tuyết vui vẻ bộc lộ tình cảm, tiến lên phía trước ôm lấy Triệu Hùng.
“Anh Hùng, cả ngày hôm nay anh bận cái gì vậy? Cũng không biết đến tìm em nữa?” Miệng nhỏ của Cố Minh Tuyết lải nhải than thở nói.
Triệu Hùng nhéo khuôn mặt trẻ con của Cố Minh Tuyết, cười nói: “Không phải bây giờ anh đến rồi sao.”
“Anh không sợ em lấy hết tiền của anh, mất hết tiền sao?” Ánh mắt Cố Minh Tuyết lóe lên tia ranh mãnh.
“Không sợ. Cho dù có mất hết, anh cũng cam tâm tình nguyện.”
Cố Minh Tuyết gần như treo trên người Triệu Hùng, không muốn xuống.
Triệu Hùng thấy những đồng nghiệp khác trong công ty đang nhìn về phía này, nhỏ giọng nói với Cố Minh Tuyết: “Tuyết à, mọi người đều đang nhìn đấy. Mau xuống đi.”
Cố Minh Tuyết liếc nhìn ánh mắt của đồng nghiệp đang nhìn hết sang đây, nhất thời khuôn mặt xinh đẹp trở nên đỏ bừng. Cô ta ho nhẹ một tiếng, giọng điệu ra lệnh cho mọi người: “Mọi người làm việc đàng hoàng đi. Còn nhìn lung tung nữa thì cẩn thận tháng này không được nhận tiền thưởng đâu đấy.”
Vừa nhắc đến “tiền thưởng”, mọi người đều nhanh chóng quay đầu đi.
Sau khi Triệu Hùng vào văn phòng của Cố Minh Tuyết, Cố Minh Tuyết đã pha cho anh một tách trà nhân sâm phương Tây.
“Tuyết, em pha thứ này cho anh làm gì vậy? Uống nhiều có phải sẽ bị chảy máu cam không?” Triệu Hùng lo lắng hỏi.
Cố Minh Tuyết chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, cười nói: “Không phải ngày nào anh cũng phải luyện công sao? Cơ thể phải được bổ sung ít đồ thích hợp chứ.”
Triệu Hùng nếm thử một ngụm, mùi vị vẫn còn có thể tiếp nhận được, uống giống như trà vậy.
Sau khi Triệu Hùng uống mấy ngụm thì nói với Cố Minh Tuyết: “Tuyết, anh muốn khiến công ty nhà họ Hà phá sản, em nói xem anh nên làm thế nào?”
“Tiến hành đồng bộ.” Cố Minh Tuyết nói.
Triệu Hùng nhướng mày, nói: “Ý em là tiến hành bao vây vật chất của nhà họ Hà, rồi lại thực hiện mua không cổ phiếu của bọn họ.”
“Đúng. Muốn mua không cổ phiếu, nhất định phải có một sự kiện xấu lớn. Chuyện này không nhất định phải làm ngay bây giờ, nhưng nhất định phải lộ ra chút thông tin. Khiến các nhà đầu tư tin là thật, sau đó bán tháo cổ phiếu nhà họ Hà. Nếu như vậy, giậu đổ bình leo, đương nhiên có thể khiến cổ phiếu của nhà họ Hà xuống giá sàn. Nếu như nền kinh tế của nhà họ Hà bị ảnh hưởng nặng nề, thì chắc chắn là một sự kiện xấu nhất. Như thế thì sẽ đạt được mục tiêu làm phá sản công ty nhanh nhất.”
Cố Minh Tuyết dừng lại một chút, rồi lại nói: “Anh Hùng, tư chất của nhà họ Hà rất tốt, sau khi anh mua không xong, có thể âm thầm thu mua nhà họ Hà. Nếu như vậy, còn có thể chấm dứt hợp tác với tập đoàn Thiên Vương.”
Triệu Hùng nghe vậy mắt sáng lên, nói cới Cố Minh Tuyết: “Được. Tuyết à, vậy em lập tức bảo Vu Đại Đồng đi điều tra rõ về cơ cấu chủ lực cổ phần khống chế của công ty nhà họ Hà đi. Và hợp tác mọi mặt với Vu Đại Đồng, đợi chỉ thị bao vây nhà họ Hà của anh. Bây giờ anh đi tìm Hồ Dân, để ông ta tiến hành bao vây bên ngoài nhà họ Hà, và để giới truyền thông hợp tác với mọi người.”
Cố Minh Tuyết rất có hứng thú với những trận chiến như thế, vui vẻ nói: “Yên tâm đi, anh Hùng. Bây giờ chúng ra có đủ tiền bạc, cho dù có đánh mười nhà họ Hà cũng đều không có vấn đề gì cả.”
Sau khi Triệu Hùng ngồi một lúc ở tập đoàn Nhật Hạ, thì đứng dậy đến tập đoàn Hùng Quang.
Bây giờ, tập đoàn Hùng Quang và tập đoàn Nhật Hạ đều là sản nghiệp chính của Triệu Hùng. Còn được những người tinh anh như Hồ Dân, Cố Minh Tuyết, Vu Đại Đồng giúp đỡ.
Vu Đại Đồng là hacker hàng đầu thế giới, anh ta và Trần Văn Sơn đều là những người mà Triệu Khải Thời bí mật nuôi dưỡng. Bây giờ, đều bảo Trần Thiên Trung giao cho Triệu Hùng, điều đó cho thấy Triệu Khải Thời rất coi trọng Triệu Hùng. Chỉ là Triệu Hùng, còn không biết ẩn tình ở trong đây mà thôi.
Sau khi đến tập đoàn Hùng Quang, đúng lúc gặp phải Mai Lệ Thủy. Mai Lệ Thủy tiên lên ngăn Triệu Hùng lại, cười quyến rũ nói: “Triệu Hùng, chúng ta thật sự có duyên nha. Mỗi lần anh đến công ty, tôi đều có thể gặp được anh.”
Nếu không phải năng lực của Mai Lệ Thủy tốt, thì Triệu Hùng đã bảo Hồ Dân sa thải cô ta từ lâu rồi. Không thể không nói, thủ đoạn làm việc của người phụ nữ này không tốt đẹp gì, nhưng năng lực làm việc thật sự rất xuất chúng.
Bởi vì Lê Mai mà Trần Thiên Trung đã bí mật ra lệnh cho Hồ Dân điều tra toàn bộ công ty. Lần tra quét này, Hồ Dân còn thật sự phát hiện ra sơ hở, có ba người do nhà họ Hà phái đến, muốn ăn cắp cơ mật của công ty. Trong đó, có một người là do Mai Lệ Thủy phát giác.
Đương nhiên, Mai Lệ Thủy làm như vậy là để bảo vệ chính mình. Nếu như không chỉ ra những người được cử đến tập đoàn Hùng Quang thì cô ta sẽ bị lộ mất.
Bởi vì Mai Lệ Thủy có công báo cáo, đương nhiên Hồ Dân cũng nhìn người phụ nữ này với con mắt khác.
Năng lực cá nhân của Hồ Dân không có ý để nói, nhưng dù có cố gắng thế nào thì ông ta cũng là một người. Tập đoàn Hùng Quang đã để lộ ra những thiếu sót của các quản lý.
Hồ Dân cũng đã chú ý đến vấn đề này, nhưng công ty lại không có người tài có thể sử dụng được.
Triệu Hùng nhớ đến truyện của Lê Mai, đương nhiên sẽ nghi ngờ bất kỳ ai. Trong công ty ngoại trừ Hồ Dân thì Mai Lệ Thủy là quản lý cấp cao của công ty. Anh muốn biết từ trong miệng của Mai Lệ Thủy xem công ty còn có nhân viên nội ứng nào khác không.
Những người ở trên cao như Hồ Dân, chắc chắn không hiểu tình hình của các nhân viên cấp dưới. Cho nên, trong lòng Triệu Hùng khẽ động, cố ý tỏ ra tốt với Mai Lệ Thủy, cười nói: “Mai Lệ Thủy, chúng ta có duyên phận hay không thì tôi không biết, nhưng hình như cô càng ngày càng đẹp ra đấy.”
“Thật sao?” Mai Lệ Thủy nghe thấy vậy thì rất vui.
Lần này cô ta đã dùng không ít tiền để đập vào mặt mình. Đã vất vào thẩm mỹ viện hàng trăm triệu rồi.
Mai Lệ Thủy rất biết đầu tư cho bản thân, tiêu cho bản thân hơn mấy trăm triệu, sẽ khiến cô ta kiếm được nhiều tiền hơn, tại sao lại không làm chứ?
Mai Lệ Thủy nháy mắt với Triệu Hùng, nhỏ giọng nói: “Ở văn phòng tôi có trà ngon, đi uống trà một chút được không?”
Nhìn thấy hành động lẳng lơ của Mai Lệ Thủy, nằm đúng trong dự liệu của Triệu Hùng.
Triệu Hùng cười, nhướng mày nói: “Được thôi.”
Anh theo Mai Lệ Thủy vào văn phòng của cô ta. Chỉ thấy Mai Lệ Thủy nhanh chóng khóa cửa, thả rèm cửa xuống.
Triệu Hùng cố ý giả vờ không hiểu gì, nói với Mai Lệ Thủy: “Mai Lệ Thủy, cô khóa cửa làm gì vậy?”
“Đương nhiên muốn bàn chút chuyện riêng tư với anh rồi.” Khi Mai Lệ Thủy nói chuyện, bàn tay thon thả của cô ta đã sờ lên khuôn mặt Triệu Hùng.
Triệu Hùng vỗ mông Mai Lệ Thủy, nói: “Đừng nghịch, mau đi pha trà cho tôi đi.”
Biểu hiện của Triệu Hùng giống như đại gia.
Mai Lệ Thủy vô cùng phối hợp nói một câu: “Đại gia, bây giờ đi đây.”