Mục lục
Chàng Rể Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chủ tịch Tập đoàn Tĩnh Viễn họ Triệu, tên là Triệu Hồng Thâm. Chỉ có một con trai duy nhất, tên là Triệu Trung Kiên.

Triệu Hồng Thâm sống ở Lào Cai, chủ yếu làm về khai thác quặng đá, xuất khẩu sang các nước Đông Nam Á lân cận. Năm ngoái Triệu Hồng Thâm thông báo truyền thông đầu tư mấy quặng mỏ ở thành phố Lạng Sơn.

Trong đó có than đá, đất hiếm và cả Wolframite.

Mấy mỏ quặng này, đều khai thác được, cũng coi như mỏ quặng tầm trung trong số các mỏ quặng.

Phải biết rằng, Triệu Hồng Thâm là dân kinh doanh. Mấy quặng mỏ mà ông ta đầu tư đều phát triển, việc này khiến Triệu Hồng Thâm kiếm được bộn tiền. Mấy tháng trước, xếp hạng bốn mươi trong bảng tài sản trong nước, nhảy vọt lên trước tận hai mươi hạng, đứng thứ mười chín. Trở thành ông trùm khai thác mỏ trong số dân kinh doanh.

Đặc biệt là cổ phần công ty, chưa tới một tháng ngắn ngủi, giá cổ phiếu tăng lên gấp mấy lần. Điều này cũng khiến thân phận của Triệu Hồng Thâm được đề cao hơn, thậm chí là có thể gia nhập vào mười đại gia trong nước.

Triệu Hồng Thâm năm nay mới 48 tuổi, có thể coi như đang làm ăn tấn tới.

Tới buổi trưa, Triệu Hồng Thâm mới xuất hiện ở công ty.

Buổi tối ngay hôm qua Triệu Hồng Thâm qua đêm trong nhà của một nghệ sĩ nhỏ. Ông ta và yêu tinh kia quấn lấy nhau cả một đêm, tinh thần rõ ràng còn chưa thấy đủ.

Sau khi tới công ty, Triệu Hồng Thâm bảo thư kí ngâm một tách trà cho ông.

Triệu Hồng Thâm thấy thư kí đứng đó bất động, cau mày lại hỏi thư kí Đinh: “Thư kí Đinh, tôi bảo cô đi pha cho tôi tách trà, cô không nghe thấy sao?”

“Chủ tịch Thâm, giá cổ phiếu của công ty đã dừng lại vào sáng sớm nay rồi!” Thư kí báo cáo với Triệu Hồng Thâm.

Triệu Hồng Thâm vẫn bình chân như vại nói: “Không có chuyện giá cổ phiếu cứ tăng mãi được, giá cổ phiếu của công ty tăng nhiều như vậy, giảm xuống một chút để điều chỉnh cũng là điều bình thường. Mau đi pha trà cho tôi đi!”

“Được ạ, bây giờ tôi sẽ đi!” Thư ký đáp một tiếng, xoay người rời khỏi văn phòng.

Triệu Hồng Thâm mở máy tính, liếc cổ phiếu công ty một cái. Thấy giá cổ phiếu bị đơn hàng mấy chục tỉ khiến cho phải dừng lại giữa màn hình. Ông ta không nhịn được cau chặt mày lại.

Chuyện có vẻ không ổn lắm thì phải.

Ngay lúc Triệu Hồng Thâm còn đang ngây người suy nghĩ về chuyện này, đột nhiên văn phòng bị đẩy vào. Một người phụ nữ không chênh lệch tuổi là bao so với Triệu Hồng Thâm tức giận hùng hổ xông vào.

“Phu nhân! Phu nhân!...” Thư kí Đinh đi theo sát phía sau, gọi với theo người phụ nữ xông vào.

Vẻ bề ngoài của người phụ nữ này trông cũng được, chỉ là đã gần 50 tuổi, trên mặt toàn là các loại mĩ phẩm nổi tiếng, khiến cho người ta có cảm giác bóng loáng.

Chỉ nghe thấy “Bốp!...” một tiếng, người phụ nữ đã tát một bạt tai lên mặt thư kí Đinh. Phẫn nộ quát: “Thư kí Đinh, cô đúng là càng ngày càng coi thường tôi rồi đấy nhỉ? Tôi tới tìm chồng của tôi, thế mà cô lại dám cản tôi lại.”

Triệu Hồng Thâm cau mày lại, nói với người phụ nữ: “Từ Mạn, bà quậy cái gì vậy? Là tôi bảo thư kí Đinh không cho người khác vào làm phiền tôi.”

“Người khác?” Từ Mạn cười lạnh một tiếng.

Triệu Hồng Thâm phất phất tay với thư kí Đinh, bảo thư kí Đinh ra bên ngoài.

Thư kí Đinh tiện tay đóng lại cửa phòng.

Từ Mạn xông tới trước mặt Triệu Hồng Thâm, khuôn mặt giận giữ rít gào: “Triệu Hồng Thâm, ông đây là giàu có quá rồi chứ gì? Tôi là vợ của ông, vậy mà ông coi là người khác sao? Còn nữa, ông nói rằng tôi quậy à! Vậy hôm nay tôi sẽ quậy cho ông xem.” Nói rồi ném mạnh xấp ảnh trong tay lên trên bàn.

Triệu Hồng Thâm liếc mấy tấm ảnh trên bàn, lập tức giật mình tới trừng mắt há miệng.

Bởi vì trong bức ảnh chính là hình ái muội giữa ông ta và nghệ sĩ nhỏ vào đêm hôm qua.

Có hai bức ảnh là đang ôm nhau hôn hít, nội dung bức ảnh bùng nổ, đập thẳng vào trong mắt.

Triệu Hồng Thâm mua cho tình nhân nghệ sĩ nhỏ một toà biệt thự. Từ góc độ và mức sắc nét trên bức ảnh cho thấy, vừa nhìn liền biết là do đám paparazzi làm.

Thấy chuyện đã bại lộ, Triệu Hồng Thâm châm lên một điếu xì gà. Híp mắt liếc bà vợ Từ Mạn rồi nói: “Từ Mạn, mấy năm nay, tôi đâu có khiến bà phải tủi thân đúng không? Cho bà sống sung sướng, cho bà được ăn ngon, tiền xài mỗi tháng đều là tiền tỉ. Đàn ông ấy mà, ra ngoài tìm chút mới mẻ là chuyện bình thường. Lẽ nào giữa vợ chồng chúng ta phải quậy tới mức gà bay chó sủa sao?”

“Triệu Hồng Thâm, bây giờ ông nên ăn làm ra rồi, đúng là không coi Từ Mạn tôi ra cái gì nữa. Nhớ cái lúc ông và tôi kết hôn, nhà ông đã cho tôi được cái gì? Ông có thể làm ăn phát đạt như vậy, còn không phải vì dự hết vào nhà họ Từ tôi sao?”

“Họ Từ nhà bà sắp phá sản rồi, tôi đã đầu tư cho nhà họ Từ bà 350 tỷ. Ơn nghĩa phải trả, tôi đã trả từ lâu rồi. Triệu Hồng Thâm tôi đã không còn thiếu nợ nhà họ Từ nữa. Chuyện này bà nhắm một mắt mở một mắt, chúng ta vẫn là vợ chồng trên danh nghĩa. Nếu như bà cứ cố tình quậy cho to chuyện, vậy thì chúng ta ly hôn đi.”

“Ly hôn? Được đấy!” Từ Mạn tức muốn điên luôn mà nói: “Cuối cùng ông cũng nói ra lời trong lòng rồi. Ông đã muốn ly hôn với tôi từ lâu rồi nhỉ, để mà âu yếm ve vãn nhau với đứa nghệ sĩ kia đúng không? Lúc tôi còn trẻ cũng chẳng kém cạnh gì cô ta. Bây giờ tôi già rồi, ông liền chê tôi là bà vợ già chứ gì.”

Triệu Hồng Thâm “xoạch” một phát đứng dậy khỏi ghế, tức giận quát: “Đúng! Tôi chê bà già rồi đấy. Mấy người phụ nữ kia trẻ hơn bà, bọn họ tốt hơn bà gấp ngàn lần. Đâu như cọp mẹ giống bà chứ, cả ngày chỉ biết quát tháo thôi.”

“Ông chửi ai là cọp mẹ đấy?”

“Chửi bà đấy!”

Triệu Hồng Thâm trực tiếp đối chọi lại với Từ Mạn.

“Ông là đồ vô lương tâm, ông là cái đồ vô liêm sỉ!” Từ Mạn đi lên cào cấu Triệu Hồng Thâm.

Sức lực của Từ Mạn sao đọ được lại với Triệu Hồng Thâm, bị Triệu Hồng Thâm túm lấy tóc, tát một bạt tai ngã nhào ra đất.

“Hu hu hu!...” Từ Mạn tủi thân mà bật khóc.

Bà ta chỉ vào Triệu Hồng Thâm, nói: “Triệu Hồng Thâm, ông không để tôi được thoải mái thì tôi cũng sẽ khiến ông không được thoải mái. Chúng ta cứ đợi đấy mà xem!” nói xong liền tức giận đùng đùng đạp cửa rời đi.

Triệu Hồng Thâm bực bội dụi tắt điếu xì gà vào trong gạt tàn, đúng lúc này cửa văn phòng lại vang lên tiếng gõ.

“Vào đi!” Triệu Hồng Thâm khó chịu lên tiếng.

Thư kí Đinh bưng tách trà đi vào, không cần nghĩ cũng biết giữa Triệu Hồng Thâm và Từ Mạn xảy ra chuyện gì.

“Chủ tịch, trà của ngài!”

Triệu Hồng Thâm bưng tách trà lên uống một hớp, liền phun ra luôn, trừng thư kí rồi quát: “Cô muốn làm bỏng chết tôi sao?”

“Chuyện này..” Vẻ mặt thư kí Đinh đầy hoảng sợ nói: “Xin lỗi chủ tịch! Nhưng mà trà phải uống khi đang nóng ạ!”

“Cô...”

Vốn dĩ Triệu Hồng Thâm định dạy dỗ thư kí một trận, cuối cùng vẫn là thôi, phất phất tay nói: “Cô ra ngoài đi! Sắp xếp những tin tức sự việc quan trọng đem qua đây, còn cả biểu đồ giá cả khoáng sản quốc tế nữa, cũng sắp xếp ra.”

Thư kí Đinh lấy một tờ báo từ đằng sau ra, đưa cho Triệu Hồng Thâm rồi nói: “Chủ tịch, ngài xem tờ báo này trước đi ạ.”

Triệu Hồng Thâm cầm lấy nhìn, nhìn tiêu đề nổi bật ở trên viết: “Tập đoàn Tĩnh Viễn, làm giả giấy tờ. Có qua lại bất hợp pháp với một số thương nghiệp quốc doanh. Tác phong của Triệu Hồng Thâm không đứng đắn, qua đêm ở nhà nữ nghệ sĩ! Doanh nhân như vậy, đạo đức bại hoại, còn là xí nghiệp khai thác xuất khẩu khoáng sản ra cho xí nghiệp Lăng Công mà toàn dân tẩy chay.”

Đọc tới đây, Triệu Hồng Thâm phẫn nộ quát: “Ai? Là ai giở trò với tôi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK