“Cậu chủ, giống như có người mắt không mở để mắt tới chúng ta.” Nông Tuyền nhỏ giọng nói thầm ở bên tai Triệu Hùng.
“Có bao nhiêu người?”
“Tầm khoảng hai mươi mấy người.”
Nghe được hai mươi mấy người, Triệu Hùng nhíu mày. Xem ra, chắc cũng không phải là sát thủ muốn đến giết anh.
Nếu là sát thủ thì đều cao ngạo, khinh thường lấy nhiều khi dễ ít, trừ khi bọn họ phải chấp hành nhiệm vụ đặc biệt quan trọng mà thôi.
Thân thể Triệu Hùng bị nội thương, trong ba người chỉ có Nông Tuyền có sức chiến đấu. May mắn, Kim Trung phái tới bảo tiêu vẫn một mực tại âm thầm bảo vệ anh.
Bây giờ, Nông Tuyền đã đột phá đến tu vi Thiên Bảng. Ngoại trừ cao thủ đỉnh tiêm bên ngoài, Triệu Hùng tất nhiên cũng không sợ hãi cái gì.
Triệu Hùng đối Nông Tuyền nói: “Vậy chúng ta tìm một nơi yên tĩnh, giải quyết bọn họ trước đã.”
Nông Tuyền “Được!” một tiếng, theo sát bên cạnh người Triệu Hùng.
Lý Diệu Linh thấy hướng Triệu Hùng dẫn cô đi không phải lối đến nơi để xe, mà là đi đến một nơi khác, vì thế cô nhíu lại đôi mi thanh tú không hiểu hỏi: “Anh rể! Chúng ta không trở về khách sạn sao? Anh muốn mang em đi chỗ nào vậy.”
“Đợi chút nữa rồi về. Anh rể mang em đi xem kịch.”
“Xem kịch?”
Lý Diệu Linh nghe xong tinh thần liền tỉnh táo, ôm một bên cánh tay Triệu Hùng, hỏi: “Là cái kịch gì a?”
Triệu Hùng cười cười, nói: “Chút nữa em sẽ biết. Diệu Linh! Em có phải là người vừa mới thất tình nổi giận với Cao Tuấn Vũ không vậy?”
“Hừ! Em mới không vì cái loại tra nam kia mà làm khổ bản thân đâu. Đều tại em trước kia mắt bị mù! Chỉ là anh rể anh yên tâm đi, em đã nghĩ thông suốt rồi! Về sau, sẽ không tùy tiện tìm mấy kẻ cặn bã như thế nữa!”
“Vậy sao…”
Triệu Hùng lắc đầu.
Ở trong lòng của Triệu Hùng, cô em vợ Lý Diệu Linh này vẫn là quá ngây thơ. Lấy EQ của cô, không bị người khác bán đi thế đã là tốt rồi.
Triệu Hùng mang theo Nông Tuyền cùng cô em vợ Lý Diệu Linh đi đến một cái ngõ.
Đúng lúc này, mấy chiếc xe đỗ tại ngã tư con hẻm.
Đây là một đầu ngõ cụt, giữa đường có một gốc cây hòe lớn.
Sau khi cửa xe mở ra, từ trên xe bước xuống hơn hai mươi người.
Cầm đầu đều là mấy khuôn mặt cũ, trước đó tại tập đoàn Kim Trung phát sinh qua xung đột là Ô Cao Trì, Ô Cao Dã, một người khác chính là người đã gây ra xung đột tại trung.
Lần trước Triệu Hùng ở trung tâm thương mại Tần Uyển Hải Phòng, anh đã cùng Nông Tuyền thu thập Ô Cao Mặc. Chợt nhớ tới, ở tỉnh thành anh cũng có hai người anh trai.
Thật đúng là oan gia ngõ hẹp, đều là kẻ thù của anh.
Ô Cao Trì và Ô Cao Dã đều làm việc ở tập đoàn Cao Đạt. Rất rõ ràng, là Cao Tuấn Vũ kêu mấy người này đến, tìm anh gây phiền phức!
Ô Cao Mặc chỉ biết là tới thu thập người, lại không nghĩ rằng người bị thu thập là Triệu Hùng và Nông Tuyền.
Vừa nhìn thấy Nông Tuyền, mặt của anh ta đều đen.
Lần trước, Nông Tuyền bộc phát uy lực mạnh mẽ,anh ta suýt chút nữa thì bị Triệu Hùng cùng Nông Tuyền đánh chết. Cũng may, hai người anh trai của anh ta, Ô Cao Trì và Ô Cao Dã đều là cao thủ trên Nhân Bảng!
Ô Cao Mặc làm sao biết, hai vị anh trai này cũng đã bị Triệu Hùng thu thập một trận.
Ô Cao Mặc dẫn đầu đi tới trước mặt Triệu Hùng cùng Nông Tuyền, thâm trầm cười nói: “Tôi còn tưởng là ai, hóa ra là hai người các anh? Chúng ta thật đúng là oan gia ngõ hẹp a!”
Triệu Hùng nhìn Ô Cao Mặc, lạnh nhạt nói: “Làm sao, Ô lão tam, lại ngứa da sao?”
“Họ Triệu kia, anh cho rằng nơi này vẫn là Hải Phòng sao? Tôi nói cho anh biết, hai người sau lưng chính là hai anh trai của tôi.”
Triệu Hùng nhíu lông mày, nói: “Các người thật đúng là rắn chuột một ổ! Ba người đều cùng nhau dâng đầu lên.”
Đúng lúc này, bảo tiêu của Kim Trung đã đuổi tới!
“Cậu Triệu, cậu không sao chứ!”
“Không có việc gì!” Triệu Hùng đối người phụ trách bảo tiêu bên Kim Trung nói: “Các anh ở bên cạnh nghỉ ngơi đi, để cho người anh em của tôi một mình xuất thủ là được rồi.”
Người phụ trách bảo tiêu nhìn nhìn Nông Tuyền, không thể tin được chỉ một người Nông Tuyền có thể đối phó được hơn hai mươi người của bọn họ.
Nông Tuyền ba ngày không đánh nhau liền sẽ ngứa tay, coi như thực lực không được đề tên trong Thiên Bảng, cũng sẽ không đem những người này để vào mắt. Bây giờ, tên đã được xếp đến Thiên Bảng! Tu vi, càng không đem ba anh em nhà họ Ô này để vào trong mắt.
Nông Tuyền sải bước đi ra, sử dụng một cái Thuấn Bộ liền đến trước mặt của Ô Cao Mặc.
Ô Cao Mặc thấy quá sợ hãi, nghĩ muốn lui mà không kịp, bị Nông Tuyền một quyền đánh trúng ở ngực. Thân thể bay thẳng vọt ra ngoài.
Mấy người muốn lên đón lấy, lại cùng một chỗ bị nện ngã xuống đất.
Người ở chỗ này, ngoại trừ Triệu Hùng, toàn bộ đều thấy nghẹn họng nhìn trân trối.
Ôn Cao Dã vung tay lên, đối thủ hạ quát: “Lên cho tôi!”
Hai mươi mấy người, đều cầm hung khí hướng Nông Tuyền lao đến.
Lý Diệu Linh thấy Nông Tuyền thản nhiên không sợ, như hổ gặp bầy dê, đánh cho đám người thành người ngã ngựa đổ. Làm cô cũng thấy nhiệt huyết sôi trào!
“Nông Tuyền, cố lên!” Lý Diệu Linh ở một bên thay Nông Tuyền trợ uy hô.
Những tên côn đồ này động tác nhìn như rất nhanh, nhưng ở trong mắt của Nông Tuyền, lại là vô cùng chậm!
Cho nên, sau khi anh đoạt được một cây côn trong tay một người, đánh cho đám người chạy trối chết!
Hai mươi mấy người, không dùng đến ba mươi giây, toàn bộ đều đổ nhào trên mặt đất.
Không đợi Ô Cao Trì và Ô Cao Dã tỉnh táo lại, Nông Tuyền đã đem đoản côn trong tay, trực tiếp hướng đại ca Ô Cao Trì ném tới.
Ô Cao Trì lách mình né qua, anh ta cùng Ô Cao Dã liên thủ hướng Nông Tuyền tiến công.
Hai người chỉ là Nhân bảng! Tu vi, cơ sở tu luyện vẫn là cái kiểu đầu treo đuôi chuột. Cơ hồ xếp tại bảng cuối cùng của Võ Thần.
Lấy thân thủ của hai người bọn họ, căn bản đối với Nông Tuyền không được chút tổn thương nào cả.
Nông Tuyền tránh đi công kích của Ô Cao Dã, lại nhấc chân lên, trực tiếp đá vào chỗ đầu gối của Ô Cao Trì.
Một cước này trực tiếp liền đem Ô Cao Trì đá thành người què!
Nắm đấm Ô Cao Trì hướng tới não Nông Tuyền đánh tới.
Nông Tuyền nghiêng người tránh một cái, đưa tay bắt lại cánh tay của anh ta, liền nghe ‘răng rắc!’ một tiếng, cánh tay Ô Cao Trì truyền đến thanh âm nứt xương.
Sau đó, bị Nông Tuyền một quyền đánh vào phần bụng, thân thể cao cao hướng không trung quăng lên, cuối cùng ‘bồng! …” một tiếng, ngã trên đất.
Nông Tuyền trực tiếp xuất thủ phế đi võ công của Ô Cao Trì và Ô Cao Dã, lạnh giọng đối với hai người nói: “Hai người các anh nếu giữ lại võ công, sẽ chỉ làm nhiều việc ác! Tôi tin tưởng kẻ thù của các anh không phải số ít, nếu để cho người khác biết các anh đã mất đi võ công, về sau không thể thiếu kẻ thù truy sát. Lập tức cút cho tôi, nếu không ông nội Nông Tuyền của các anh, thấy các anh một lần, lại đánh các anh một lần.”
Ba anh em nhà họ Ô làm sao dám mở miệng nói chữ ‘Không!’
Lúc đến khí thế hùng hổ, thời điểm rời đi lại hết sức chật vật!
Triệu Hùng tiến lên vỗ vỗ bả vai Nông Tuyền, đối với hắn nói: “Tốt, Nông Tuyền! Đã nghiền đi?”
Nông Tuyền nhếch miệng cười một tiếng, đối Triệu Hùng nói: “Cậu chủ, vẫn là cậu hiểu rõ tôi!”
“Chúng ta đi thôi!”
Triệu Hùng nói xong, từ trong túi áo lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho Hồ Dân nói: “Lập tức khởi động kế hoạch đối với tập đoàn Cao Đạt, tôi muốn nó sẽ phá sản trong vòng một tháng.”
“Đã biết, Cậu chủ!”
Lý Diệu Linh không nghe rõ anh rể Triệu Hùng đang nói cái gì, chỉ nghe nói muốn để tập đoàn Cao Đạt phá sản.
Lý Diệu Linh coi là Triệu Hùng là giúp cô trả thù Cao Tuấn Vũ, cao hứng ôm cánh tay Triệu Hùng, đầu gối ở trên cánh tay Triệu Hùng, một mặt mỉm cười hạnh phúc nói: “Anh rể, anh thật tốt!”
Triệu Hùng không hiểu ra sao, không biết được cô em vợ Lý Diệu Linh này lại đang chơi trò gì. Chỉ là vị trí cánh tay mềm nhũn cũng làm cho lòng anh thấy vui mừng.
Vốn dĩ anh muốn để tập đoàn Cao Đạt phá sản, là anh trên thương trường buông xuống một nước cờ. Từ khi, đem con trai Ngô Kiên là Ngô Chính Quân từ tập đoàn Cao Đạt đào ra, anh để Hồ Dân từ nơi Ngô Chính Quân hỏi con đường hợp tác với tập đoàn Cao Đạt.
Chỉ cần tập đoàn Hùng Quang liên thủ với tập đoàn Kim Trung, lấy lực ảnh hưởng của hai nhà, muốn phá đường của tập đoàn Cao Đạt thật sự không khó.
Ba anh em họ Ô này là người Cao Tuấn Vũ phái tới, đương nhiên anh phải thừa dịp cơ hội này thu thập tập đoàn Cao Đạt. Lại không nghĩ rằng, bị cô em vợ hiểu lầm là vì cô mà ra mặt.