Người bên Cửu đường lập tức đồng đều đáp lễ cho hai người bọn họ.
Dương Lam hướng ánh mắt đến trên người Triệu Hùng, trùng hợp lúc này Lý Thanh Tịnh lại tình cờ nhìn về phía Dương Lam. Từ lúc tiến vào, Dương Lam đã nhìn thấy Lý Thanh Tịnh. Cô ta thấy mình bị phát hiện đang nhìn trộm, lập tức vội vàng cúi đầu xuống, kéo Dương Hưng sang một bên.
Lúc này, từ ngoài cửa có hai người bước vào trong phòng.
Một người là đàn ông trung niên khoảng tầm bốn mươi tuổi, chiều cao ước chừng phải lên đến một mét tám lăm, dáng người thuộc về loại khôi ngô vạm vỡ, người này chính là Hoắc Kiến Vinh đến từ Đông đường. Một người khác là một ông già râu tóc bạc phơ, chiều cao ước chừng tầm một mét bảy, đây chính là Tưởng Hội Lam đến từ Bắc đường.
Sau khi Hoắc Kiến Vinh và Tưởng Hội Lam bước vào phòng đặt quan tài của Cửu gia, hai người không lập tức quỳ xuống dập đầu trước người đã khuất.
Hoắc Kiến Vinh đang sải bước về phía quan tài của Cửu gia.
Sẹo đao Ngô Tranh tiến lên cản đường Hoắc Kiến Vinh, trầm giọng nói: "Hoắc Kiến Vinh, ông muốn làm gì?"
"Tôi không tin Cửu gia đã chết, cậu cút ra một bên cho tôi!" Hoắc Kiến Vinh hét vào mặt Sẹo đao Ngô Tranh.
Ngô Tranh không lùi bước, đáp trả Hoắc Kiến Vinh không hề khoan nhượng: "Nơi đây không phải chỗ ông thích làm thế nào thì làm thế đấy, tôi không cho phép ông quấy rầy nơi an nghỉ của Cửu gia!"
Hoắc Kiến Vinh trừng lớn đôi mắt, quát vào mặt Sẹo đao Ngô Tranh: "Ngô Tranh, Cửu gia giữ gìn sức khỏe mình quanh năm, luôn luôn đảm bảo cơ thể được khỏe mạnh, làm sao có thể vô duyên vô cớ tự dưng qua đời thế này. Tôi nghi ngờ cậu đã hạ độc cho Cửu gia! Bởi vì chỉ có mỗi mình cậu chăm lo cho sinh hoạt thường ngày của Cửu gia."
Hoắc Kiến Vinh vừa mới thốt lên những lời kia xong, nơi để linh cữu lập tức trở nên rối loạn.
Người trong Cửu đường cũng cảm thấy cái chết của Cửu gia quá đột ngột, nhao nhao hướng ánh mắt nhìn sang phía Sẹo đao Ngô Tranh.
Lúc này, đường chủ Tưởng Hội Lam của Bắc đường cũng mở miệng nói chuyện.
"Ngô Tranh, chỉ là mọi người cảm thấy cái chết của Cửu gia quá kỳ lạ mà thôi. Chúng ta đều là người trong nhà, có tranh chấp gì thì cứ giải quyết theo cách riêng trong nhà là xong. Chúng tôi chỉ muốn nhìn một cái xem có phải Cửu gia thật sự chết vì nhồi máu cơ tim hay không thôi."
"Đúng, đúng, đúng! Quách Chính Lương tôi đây cũng đồng ý kiểm tra thi thể của Cửu gia." Đường chủ Quách Chính Lương bên Tây đường nói.
Triệu Hùng lườm đường chủ Quách Chính Lương bên Tây đường, cái tên này chỉ biết thêm dầu vào lửa!
Bất kể là Cửu gia chết thật hay giả chết, ít nhất phải đợi sau khi lễ cúng bái qua đi mới có thể đưa ra nghi vấn về việc này. Vậy mà Hoắc Kiến Vinh bên Đông đường và Tưởng Hội Lam bên Bắc đường vừa mới bước vào phòng để linh cữu của Cửu gia đã muốn kiểm tra xem người nằm bên trong quan tài có phải là Cửu gia thật hay không. Rõ ràng là bọn họ đã thông đồng với nhau.
Cửu gia đã từng nói với Triệu Hùng rằng Hoắc Kiến Vinh bên Đông đường không hài lòng với việc Cửu gia bắt đầu đi trên con đường kinh doanh đúng đắn, thậm chí còn nhiều lần xảy ra tranh chấp với Cửu gia trong âm thầm. Tuy nhiên, một nửa thế lực trong Cửu đường lại nằm trong tay của Hoắc Kiến Vinh, bởi vậy Hoắc Kiến Vinh ỷ vào việc đó rồi bắt đầu tự cao tự ngạo, càng ngày càng không để Cửu gia vào mắt. Chính vì lý do này, Triệu Hùng mới tỉ mỉ quan sát Hoắc Kiến Vinh từ lúc ông ta bước vào trong phòng đặt qua tài của Cửu gia. Nếu như ông ta có tác dụng để anh sử dụng thì anh sẽ sắp xếp ông ta vào một vị trí thích hợp, còn nếu như ông ta không tác dụng để anh sử dụng thì anh sẽ đá ông ta ra khỏi Cửu đường.
Lan Ngọc Tâm bên Nam đường bước tới, nói: "Tôi không đồng ý việc mở quan tài để khám nghiệm tử thi!"
Lan Ngọc Tâm là người vô cùng ngưỡng mộ Cửu gia, chỉ tiếc mặc dù bà ta luôn trung thành làm việc cho Cửu gia nhưng Cửu gia lại không cho bà ta một cái danh phận.
Tuy rằng Cửu gia đã chết, Lan Ngọc Tâm vẫn không cho phép người khác tới quấy rầy nơi an nghỉ của Cửu gia.
Hoắc Kiến Vinh nghe thấy Lan Ngọc Tâm nói vậy, trầm giọng nói: "Đường chủ Lan, từ trước đến nay quy củ ở Cửu đường chúng ta là thiểu số tuân theo đa số. Bây giờ toàn bộ Đông đường, Tây đường, Bắc đường chúng tôi đều đồng ý mở quan tài để khám nghiệm tử thi. E rằng chỉ với sức của một mình Nam đường, bà không thể thuyết phục được chúng tôi đâu!"
Lan Ngọc Tâm cười mỉa mai, đi đến bên cạnh Triệu Hùng, nói với Hoắc Kiến Vinh bên Đông đường: "Đường chủ Hoắc, ông đừng quên, chỉ có duy nhất đường chủ của Cửu đường mới có quyền quyết định mọi chuyện ở Cửu đường. Khi còn sống, Cửu gia đã lập di chúc nói sẽ để Triệu Hùng tiếp quản công ty Cửu Đường của chúng ta. Vì vậy, chỉ cần cậu Hùng không đồng ý, các người đừng nghĩ đến việc có thể mở quan tài."
Hoắc Kiến Vinh bên Đông đường và Tưởng Hội Lam bên Bắc đường đồng thời hướng ánh mắt về phía Triệu Hùng.
Đương nhiên bọn họ đã nhận được tin tức rằng về sau Triệu Hùng sẽ tiếp quản công ty Cửu Đường, đồng thời bọn họ cũng đã nghe nói về một số chuyện mà Triệu Hùng đã làm ở thành phố Hải Phòng. Chỉ là xem xét từ khía cạnh nào cũng không thể khiến bọn họ đồng ý để Triệu Hùng tiếp quản công ty Cửu Đường. Triệu Hùng trẻ tuổi như vậy, sắc mặt lại vàng như nến, trông không khác gì bệnh nhân trong bệnh viện. Người như này không xứng đáng được nắm quyền kiểm soát công ty Cửu Đường!
"Cậu là Triệu Hùng đúng không?" Hoắc Kiến Vinh đi đến trước mặt Triệu Hùng, ánh mắt nhìn Triệu Hùng tựa như một người từ trên cao nhìn xuống con kiến.
Triệu Hùng chỉ cao một mét bảy tám, trong khi đó chiều cao của Hoắc Kiến Vinh là một mét tám lăm. Hai người đứng chung một chỗ, Hoắc Kiến Vinh nghĩ chắc hẳn khí thế trên người mình có thể tạo thành áp lực cho Triệu Hùng.
Trái ngược lại suy nghĩ của Hoắc Kiến Vinh, trên mặt Triệu Hùng vẫn giữ vẻ lạnh nhạt như cũ, như thể anh không hề bị ảnh hưởng bởi khí thế trên người Hoắc Kiến Vinh bên Đông đường.
"Ông phải gọi tôi là cậu Hùng hay tổng giám đốc Triệu hoặc là tổng đường chủ! Ông không có đủ tư cách để nói chuyện với tôi như vậy!" Triệu Hùng nói với vẻ mặt kiên định, không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo.
Lý Thanh Tịnh đứng ở bên cạnh Trần Thiên Trung, mới vừa rồi còn đổ mồ hôi lo cho ông xã Triệu Hùng, bây giờ thấy Triệu Hùng đối đáp nhẹ nhàng tự nhiên như thường thế này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Thoạt nhìn cái người tên là Hoắc Kiến Vinh trông không giống một người dễ đối phó.
Trong số những người có mặt ở đây, chỉ có Lý Thanh Tịnh, Trần Thiên Trung và Sẹo đao Ngô Tranh biết toàn bộ kế hoạch của Triệu Hùng.
Có thể nói, hiện tại Triệu Hùng đang đứng trên một bước đi mạo hiểm. Nếu như thắng, bọn họ không chỉ có thể cứu được Cửu gia mà còn có thể quét sạch những người mang ý đồ xấu trong Cửu đường. Nếu như thua, Cửu gia sẽ mất hết danh dự và mặt mũi, càng đáng sợ hơn là Cửu đường có khả năng sẽ bị sụp đổ.
Thật ra, người nằm bên trong quan tài không phải là Cửu gia thật.
Kể từ khi Cửu gia nhận được "Lệnh Truy Hồn" ở chỗ "Thánh đàn", Triệu Hùng đã luôn suy nghĩ về phương pháp để phá giải nó. Trên thực tế, lần trước Dương Hưng dẫn người đến thành phố với mục đích là để gi3t chết Cửu gia. Tuy nhiên, bởi vì quá vội vàng đi báo thù, hắn ta đã vận dụng lực lượng ở "Thánh đàn" để có thể gi3t chết Triệu Hùng trước, kết quả là hắn ta bị Triệu Hùng phá hỏng kế hoạch.
Bởi vì lý do này, Cửu gia mới có cơ hội thở dốc. Nếu không, chỉ với việc lúc trước dẫn theo hai cao thủ có thực lực đủ để nằm trên Thiên Bảng cùng hai cao thủ có thực lực đủ để nằm trên Địa Bảng, Dương Hưng hoàn toàn có thể dễ dàng gi3t chết Cửu gia.
Sau khi gọi Triệu Hùng đến "Dưỡng Niên Các", Cửu gia không chỉ nói cho Triệu Hùng biết ông ta đang gặp nguy hiểm, mà còn kể cho anh nghe một vài điều về các chuyện trong năm gia tộc lớn. Ngoài ra, ông ta còn gọi luật sư của công ty để lập sẵn một bản di chúc.
Lúc ấy, sau khi đi ra ngoài "Dưỡng Niên Các", Triệu Hùng thì thầm với Sẹo đao Ngô Tranh, dặn ông ta phái mấy người thân tín của mình đi đến các bệnh viện lớn để tìm kiếm những người có thể hình thể tự với Cửu gia.
Trời không phụ lòng người có tâm, cuối cùng cũng tìm được một người chết có cơ thể trông giống Cửu gia.
Sẹo đao Ngô Tranh tìm đến gia đình người chết, hứa hẹn sẽ chôn cất bố của bọn họ cẩn thận, cũng cho bọn họ một khoản tiền lớn lên đến ba mươi lăm tỷ, sau đó bảo gia đình bọn họ chuyển đến nơi khác ngay trong đêm.
Với công nghệ in 3D tiên tiến ngày nay, in phần da mặt của Cửu gia rồi đắp lên mặt người chết kia là chuyện cực kỳ dễ dàng. Người nằm bên trong quan tài đã được áp dụng theo cách này để giả vờ làm Cửu gia.
Đương nhiên, nếu như thật sự mở quan tài để khám nghiệm tử thi, nhất định sẽ bị bại lộ. Cho nên sau khi Nông Tuyền và Tàn Kiếm Hồ A đến đây, Triệu Hùng mới nhỏ giọng dặn dò hai người không cho bất cứ kẻ nào đụng vào quan tài của Cửu gia.
Hoắc Kiến Vinh trừng mắt lườm Triệu Hùng, nói: "Nhãi ranh, cậu có tư cách gì mà dám lên làm đường chủ của Cửu đường chúng tôi? Cậu và Cửu gia có quan hệ như thế nào, dựa vào cái gì mà Cửu gia lại giao Cửu đường cho cậu quản lý?"
"Tại sao tôi phải nói cho ông biết?" Triệu Hùng nhìn chằm chằm vào Hoắc Kiến Vinh, nói: "Hoắc Kiến Vinh, rốt cuộc ông làm cách nào để lên được chức đường chủ của Đông đường vậy?"
"Nhãi ranh, tôi sẽ nói chuyện chi tiết với cậu về việc tổng đường chủ của Cửu đường này sau, điều quan trọng nhất bây giờ là mở quan tài ra khám nghiệm tử thi."
Hoắc Kiến Vinh nháy mắt một cái với mấy người bên cạnh, bốn người lập tức vội vàng đi lên phía trước.
"Hoắc Kiến Vinh, ông dám làm thật thử xem!" Sẹo đao Ngô Tranh muốn đi lên ngăn cản lại bị Hoắc Kiến Vinh nhanh hơn một bước chặn đường.
Ngay khi bốn người họ vừa đến gần quan tài của Cửu gia, đột nhiên từng người bay ra ngoài ngã trên mặt đất rồi phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Nông Tuyền trừng to mắt, quát lên: "Ai dám đụng vào quan tài của Cửu gia, Nông Tuyền tôi đây sẽ để người đó xuống dưới mồ làm bạn với Cửu gia."
Bốn người bên cạnh Hoắc Kiến Vinh đều rất giỏi trong việc đánh nhau. Tuy nhiên không may thay, hôm nay bọn họ đụng phải một Nông Tuyền có tên nằm trên Thiên Bảng cùng với Tàn Kiếm Hồ A xếp hạng thứ bảy trong Địa Bảng.
Ngoại trừ Đao Tu La Dương Hưng, không ai trong số những người có mặt ở đây có thể trị được Nông Tuyền và Tàn Kiếm Hồ A.
Hoắc Kiến Vinh giật nảy cả mình, không ngờ rằng người đàn ông canh giữ ở bên cạnh Cửu gia lại là Nông Tuyền, một người khác đang cầm trường kiếm trong tay nhìn có vẻ không dễ đối phó.
Triệu Hùng lạnh lùng nói với Hoắc Kiến Vinh: "Hoắc Kiến Vinh, ông tới đây đã không dập đầu trước Cửu gia, lại còn dám dẫn người đến làm loại nữa hả? Đây mà là hành động biểu lộ sự kính trọng với người đã khuất của một vị đường chủ sao?"
Hoắc Kiến Vinh còn đang đắm chìm trong sự kinh ngạc, cho nên không đáp lại Triệu Hùng.
Triệu Hùng hỏi Sẹo đao Ngô Tranh: "Ngô Tranh, theo quy củ trong công ty Cửu Đường của chúng ta, xúc phạm người bề trên sẽ bị phạt như thế nào?"
"Nhẹ thì ba đao sáu động*, nặng thì đánh thành tàn phế rồi đuổi khỏi công ty."
(*Ba đao sáu động: Trong các đảng phái xã hội đen, khi phạm phải một lỗi nào đó không thể sửa lại, người phạm lỗi sẽ phải lấy dao đâm vào đùi mình ba lần, mỗi một lần đâm phải sâu đến mức thủng thành lỗ ở hai mặt đùi. Một lần đâm thành hai cái lỗ, ba lần đâm thành sáu cái lỗ.)
Hoắc Kiến Vinh thấy mọi người xung quanh bắt đầu chỉ trỏ và xì xào bàn tán về mình, ông ta chỉ đành từ bỏ việc kiểm tra thi thể của Cửu gia. Cho dù ông ta phái nhiều người đến đây hơn, chỉ cần Nông Tuyền và cái người cầm trường kiếm trong tay kia vẫn canh giữ trước quan tài của Cửu gia, chắc chắn ông ta sẽ không thể mở quan tài ra để khám nghiệm tử thi.
Dưới áp lực đến từ bốn phía, Hoắc Kiến Vinh đành phải dẫn đầu quỳ gối lên trên bồ đoàn rồi dập đầu ba cái trước quan tài của Cửu gia. Tưởng Hội Lam bên Bắc đường thấy Hoắc Kiến Vinh dập đầu, ông ta cũng theo sau quỳ gối lên trên bồ đoàn, dập đầu ba cái trước quan tài của Cửu gia.
Lúc này, ngoài cửa lại truyền tới một tiếng kêu to: "Tần Tam gia đến..."
Triệu Hùng nghe thấy tên "Tần Tam gia", cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Chẳng phải vị "Tần Tam gia" này là em ba của ông ngoại anh sao?