Anh cùng nhà họ Niếp có thể nói là mối quan hệ đối thủ một mất một còn, sao Niếp Cửu Long lại đột nhiên muốn hợp tác cùng với mình?
“Chủ tịch Niếp, ông đang nói đùa với tôi sao! Ông không hận hận tôi đến tận xương tủy đã là rất tốt rồi, còn có thể nói chuyện hợp tác gì với tôi chứ, ông đang muốn làm trò xiếc gì vậy?”
Nghe Triệu Hùng nói xong, Niếp Cửu Long giận không kìm được.
Chẳng qua là, lý trí nói cho ông ta biết. Muốn báo thù, nhất định phải làm như vậy. Ngoại trừ liên thủ với Triệu Hùng, ông ta đã không có lựa chọn nào khác.
Niếp Cửu Long là một người có mưu lược, có thể trở thành người giàu nhất tỉnh Sơn Lâm, tuyệt không phải là chuyện ngẫu nhiên.
Sau khi bình ổn cảm xúc lại một chút, Niếp Cửu Long giải thích với Triệu Hùng: “Tôi cũng không gạt Cậu, tôi đã trúng chung độc, đã không còn sống lâu nữa. Cho nên, tôi mới có thể muốn hợp tác với cậu.”
“Chung độc?” Triệu Hùng bị giật mình kêu lên.
Tộc nhân nhà họ Triệu, cũng là bởi vì trúng chung độc, mới có thể bị Tây Giao khống chế. Sao Niếp Cửu Long cũng trúng chung độc?
Niếp Cửu Long đang lừa mình hay sao? Hay là ông ta đã thực sự trúng chung độc?
Trong tay Triệu Hùng còn có thuốc giải của chung độc, nhưng anh cũng không nói chuyện này cho Niếp Cửu Long nghe, mà là hỏi dò: “Niếp Cửu Long, ông có thể trở thành người giàu có nhất một phương, điều này nói rõ ông là một người vừa có thực lực vừa có đầu óc. Nhưng tôi cũng không muốn cùng ông vòng vo, tại sao ông lại muốn hợp tác với tôi, mà ông muốn hợp tác cái gì, tốt nhất là ông hãy nói rõ ràng. Nếu không, tôi cũng không ở đây lãng phí nước bọt với ông. Mối quan hệ giữa hai người chúng ta bây giờ tựa như nước với lửa, ông cảm thấy tôi sẽ tin tưởng lời ông nói hay sao?”
Niếp Cửu Long giải thích nói: “Nhà họ Lưu ở Nha Trang, cậu hẳn là phải biết đi? Bọn họ tới tìm tôi, muốn liên hợp với tôi để đối phó cậu. Tôi nói ra những điều này này, hẳn là cậu có thể tin tưởng tôi?”
Nhà họ Lưu ở Nha Trang?
Sắc mặt Triệu Hùng biến hóa, nhà họ Lưu ở Nha Trang hành động quả nhiên rất nhanh, nhanh như vậy liền tìm tới nhà họ Niếp.
Nhà họ Niếp là nhà giàu nhất tỉnh Sơn Lâm, nếu như hợp tác với nhà họ Lưu ở Nha Trang đối phó mình. Không thèm để ý đến uy lực của tập đoàn Khải Thời cũng không thành vấn đề.
Nghe được mấy chữ nhà họ Lưu hàng châu này, Triệu Hùng đã có chút tin tưởng lời nói của Niếp Cửu Long.
“Vậy con gái của ông rốt cuộc là chết như thế nào?” Trực giác nói cho Triệu Hùng biết, Niếp Cửu Long muốn hợp tác mình, khẳng định là có quan hệ với chuyện cái chết của Niếp Ngọc Hân.
Niếp Cửu Long nói: “Là Trác Kỳ của nhà họ Lưu Nha Trang đã hại chết con bé. Tôi nói cho cậu biết những điều này, không phải để cầu xin sự đồng tình của cậu, hoặc là để cậu nhìn trò cười của tôi. Niếp Cửu Long tôi tuổi tác đã cao, sống lâu một ngày liền xem như lời được thêm một ngày. Nhưng tôi không nghĩ cứ sông mà uất ức như vậy. Cho nên, tôi muốn thay con gái của tôi báo thù!”
“Vậy ông muốn hợp tác như thế nào?” Triệu Hùng hỏi.
Niếp Cửu Long nói với Triệu Hùng chuyện hợp tác trên phương diện buôn bán.
Triệu Hùng sau khi nghe xong, nói với Niếp Cửu Long: “Được! Vậy thì cứ làm theo lời mà ông nói đi. Bất quá, để chứng minh lời ông nói không ngoa. Tôi muốn biết, ông rốt cuộc có trúng chung độc hay không? Ông hãy đến Hải Phòng một chuyến đi, tôi có người bạn là bác sĩ, về phương diện này rất có uy tín, có lẽ có thể chữa khỏi cho ông.”
Triệu Hùng vứt cho Niếp Cửu Long một chút hi vọng, cũng không nói là mình có thuốc giải chung độc.
“Có thể! Vậy kế tiếp, chúng ta hãy diễn kịch như vậy, làm như thế nào diễn chắc hẳn cậu phải biết chức hả?”
“Yên tâm đi!” Triệu Hùng nói với Niếp Cửu Long: “Tôi cũng không cần thiết phải giấu diếm ông, nhà họ Lưu ở Nha Trang cũng là đối thủ một mất một còn của tôi! Sở dĩ bọn họ muốn liên thủ với ông đối phó tôi, chính là vì muốn diệt trừ tôi. Bây giờ chúng ta hợp tác, như vậy nhất định sẽ làm nhà họ Lưu tổn thất nặng nề. Bất quá, tôi không thể không nhắc nhở ông, nhà họ Lưu ở Nha Trang tuyệt đối không phải đơn giản như nhìn từ bề ngoài, cũng có thể dùng từ sâu không lường được để hình dung. Cho nên, ông làm việc cần phải cẩn thận, một khi lộ ra đầu mối, chắc hẳn ông cũng đã biết kết cục của người nhà họ Niếp.”
Niếp Cửu Long hút một hơi xì gà, hít sâu một hơi rồi phun ra một chút, nói: “Trước khi tôi gọi cho cậu gọi cú điện thoại này, đã chuẩn bị sẵn cho tình huống xấu nhất.”
“Vậy mong chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ!”
“Hợp tác vui vẻ!”
Sau khi hai bên cúp điện thoại, Niếp Cửu Long dường như trút được gánh nặng. Ánh mắt lộ ra hàn quang tự lẩm bẩm: “Nhà họ Lưu ở Nha Trang, đây chính là cái giá to lớn cho việc không đặt nhà họ Niếp vào mắt mà các người phải trả!”
Sau khi Triệu Hùng cúp điện thoại, thì rơi vào trầm tư.
Từ khi anh giải cứu cho tộc nhân nhà họ Triệu, nhà họ Lưu vẫn cứ như vậy mà không làm ra hành động gì với anh, cái này khiến cho Triệu Hùng cực kỳ kinh ngạc. Cũng chính là vì như vậy, Triệu Hùng càng lúc càng đề phòng đối với nhà họ Lưu ở Nha Trang.
Có quân cờ tàng hình nhà họ Niếp ở đây. Coi như đánh không chết nhà họ Lưu, chí ít cũng có thể làm nhà họ Lưu trọng thương.
Thật ứng với câu nói kia: “Trên thương trường, không có đối thủ vĩnh viễn, cũng không có địch nhân vĩnh viễn!
Triệu Hùng nhóm lửa một điếu thuốc quất, tự lẩm bẩm: “Trác Kỳ? Người này rốt cuộc nhân vật như thế nào.”
Tại nhà họ Lưu ở Nha Trang!
Sau khi Trác Kỳ nhận cuộc gọi của Niếp Cửu Long, tâm trạng vui vẻ cực kỳ.
Anh ta đi vào căn phòng cấm địa nhà họ Lưu, quỳ một gối xuống trên mặt đất, chắp tay nói:”Trưởng tộc, tôi đã bố trí xong việc đối phó Triệu Hùng, có thể triển khai tấn công cậu ta rồi!”
“Vậy liền theo sắp xếp của cậu mà đi làm đi! Tôi không nhìn quá trình, chỉ cần kết quả. Phải mất thời gian bao lâu cậu mới có thể đánh bại tên Triệu Hùng đó?” Người trong phòng hỏi.
“Không quá ba tháng!” Trác Kỳ trả lời.
Người trong phòng ừ một tiếng, nói: “Tôi không chỉ muốn làm cho tên nhóc con Triệu Hùng tiểu tử này phá sản, còn muốn cả cái mạng của cậu ta, cậu hiểu ý tôi chứ? Thằng nhóc này một ngày chưa diệt trừ, đến cuối cùng sẽ là mối họa lớn trong lòng chúng ta.”
“Trưởng tộc xin yên tâm, tôi đã sắp xếp hành động. Bất quá, Hải Phòng có người đứng đầu Thiên Bảng Khổng Côn Bằng ở đó, nghe nói tiểu tử Triệu Hùng kia võ công cũng sâu không lường được, dưới tay cậu ta lại có một nhóm cao thủ Thiên Bảng. Nếu như chúng ta dùng sức mạnh với cậu ta, rất có thể sẽ cho ra kết quả hai bên cùng tổn hại.”
“Hừ!” Người trong phòng hừ lạnh một tiếng, nói: “Mấy chuyện như thế này, còn cần tôi dạy cho cậu sao? Đừng quên, trong tay chúng ta còn có hai con át chủ bài, tôi cho phép cậu dùng lá bài thứ nhất!”
“Cảm ơn trưởng tộc!”
“Lấy được sự ủng hộ của trưởng tộc nhà họ Lưu, Trác Kỳ cực kỳ vui vẻ.
Chỉ cần sử dụng lá vương bài này của nhà họ Lưu, như vậy thì ngày chết của Triệu Hùng tiểu tử này sắp đến rồi.
Sau khi Trác Kỳ từ hậu viện rời đi, đi tới gian phòng của Ngân Châu.
Chỉ thấy Ngân Châu khoanh chân ngồi ở trên giường, trên người có con rắn Trúc Diệp Thanh, nó quấn trên đầu vai cô, phun ra nuốt vào cái lưỡi. dường như nó rất có địch ý với Trác Kỳ.
Ngân Châu chậm rãi mở hai mắt ra, thấy Trác Kỳ tới, lạnh giọng hỏi: “Anh tới làm cái gì?” Hiển nhiên, là còn đang giận Trác Kỳ.
“Ngân Châu, không phải là em còn đang giận tôi đó chứ?” Trác Kỳ cười làm lành hỏi.
Ngân Châu trong mũi khẽ hừ một tiếng, nói: “Trác Kỳ, anh đừng tưởng rằng tôi sẽ dễ dàng bỏ qua cho anh chuyện ở thành phố Vân Sơn kia! Nói cho anh biết, anh phản bội tình cảm của chúng ta, thì phải biết mình sẽ có kết cục gì?”
“Ngân Châu, vì cùng tu luyện Âm Dương Chung với em mà dương khí đang mạng mẽ thiêu đốt trong cơ thể tôi, em cũng biết mà đến lúc kia, tôi căn bản khống chế không nổi mình!” Trác Kỳ thay mình kêu oan giải thích nói.
Trong tu luyện chung thuật, có một loại công pháp khiến cho võ công người ta có thể thăng tiến, gọi là Âm Dương Chung. Tu luyện loại công pháp này, cần thiết phải là vợ chồng, hoặc là tình nhân mới được. Chỉ có đạt tới thân tâm hợp nhất, Âm Dương Chung mới có thể có thành quả.
Ngân Châu cũng chưa từng tu luyện qua Âm Dương Chung, tổ tiên ghi chép, chuyện liên quan tới âm dương chng cũng đã là chuyện của ba trăm năm trước. Cho nên, Ngân Châu cũng không biết, loại cơ thể tràn đầy dương khí này của Trác Kỳ, rốt cuộc không phải là do tu luyện Âm Dương Chung mà ra!
Tưởng rằng mình trách lầm Trác Kỳ.