Cô ta ở tỉnh Nghệ An, nơi có tên là thị trấn Lục Giang. Có một đặc điểm rõ ràng nhất là ở trong thị trấn có một nơi tên là “Đông y Hoa thị”, đó chính là trung tâm y tế của Hoa Di.
Ông Hà cũng nói rằng người phụ nữ tên Hoa Di này là một thành viên của một gia tộc nhánh Hoa thị Hoa đà Thần y cổ đại. Chỉ cần Triệu Hùng có thể mời Hoa Di quay lại đây, Trần Văn Sơn mới có hy vọng được cứu sống.
Triệu Hùng nói "Cảm ơn!" với Hà Vương Hội, đây cũng có thể xem như là tìm thấy được một tia sáng. Vì vậy, trong lòng Triệu Hùng đã âm thầm thề rằng mình nhất định sẽ đưa Hoa Di trở về đây.
Sau khi cúp máy, Triệu Hùng dùng điện thoại di động để tra bản đồ. Tổng quãng đường từ thành phố Hải Phòng đến tỉnh Nghệ An là ba trăm năm mươi km, bình thường lái xe thì phải mất khoảng 4 giờ. Mặc dù đoạn đường từ thành phố Nghệ An đến thị trấn Lục Giang chỉ dài bốn mươi km nhưng ít nhất phải mất một tiếng đồng hồ vì đường không hề dễ đi. Nếu cộng lại là mất 5 giờ, cả đi cả về là 10 giờ. Hơn nữa, Triệu Hùng không thể gián đoạn việc luyện võ, anh phải trở về trước khi trời sáng, lại phải rút ngắn thời gian.
Triệu Hùng không chắc con đường từ thành phố Nghệ An đến thị trấn Lục Giang có phải là đường nhựa hay không. Khung gầm của xe Maybach có chút thấp, muốn an toàn thì phải chuyển sang xe địa hình.
May mắn thay, cách đây không lâu Trần Thiên Hùng đã mua một lô xe khác cho Triệu Hùng.
Thằng nhóc Triệu Hùng này, cứ vài ngày lại làm hỏng một chiếc xe, không phải là bị rơi thì cũng bị nổ tung. Trần Thiên Hùng biết Triệu Hùng rất thích xe ô tô, vì vậy ông đã mua một lô xe khác cho anh.
Đối với Triệu hùng mà nói, thời gian rất quý giá! Anh vừa mới trở về, ban đầu anh muốn dành thời gian hâm nóng tình cảm với bà xã Lý Thanh Tịnh, nhưng xem ra bây giờ kế hoạch lãng mạn ấy đã đổ xuống sông xuống bể rồi.
Ngay khi Lý Thanh Tịnh đưa em gái Lý Diệu Linh của cô vào phòng nói chuyện, Triệu Hùng trực tiếp bước vào.
“Thanh Tịnh, anh có một chuyện gấp phải đi một chuyến.” Triệu Hùng nói thẳng với bà xã Lý Thanh Tịnh.
Lý Thanh Tịnh nhíu mày, nhìn về phía Triệu Hùng hỏi: "Không phải anh vừa mới quay về nhà sao, sao lại phải đi nữa chứ?”
"Trần Văn Sơn bị rắn độc cắn, hiện tại đã qua cơn nguy kịch. Anh vừa gọi điện cho Hà Vương Hội, chỉ có bác sĩ Hoa ở thị trấn Lục Giang, thành phố của tỉnh Nghệ An mới cứu được. Vân Sơn không thể chịu đựng quá 24 giờ. Vì vậy, anh phải đến thành phố của tỉnh Nghệ An, mời bác sĩ Hoa đến đây. "
Lý Diệu Linh phàn nàn: "Anh rể! Anh có còn muốn sống với chị gái tôi nữa không? Có muốn sống trong căn nhà nữa không? Anh vừa trờ về liền rời đi! Để xem chị tôi đối xử với anh ra sao?”
"Anh......"
Ngay khi Triệu Hùng định nói, Lý Thanh Tịnh đã lớn tiếng ngắt lời anh.
Lý Thanh Tịnh đi đến bên cạnh Triệu Hùng, nhẹ nhàng nói: "Anh đi đi! Văn Sơn đã giúp chúng ta rất nhiều lần. Bây giờ anh ấy gặp nguy hiểm, chúng ta không thể nào bỏ rơi anh ấy được."
Thấy bà xã Lý Thanh Tịnh hiểu chuyện như vậy, Triệu Hùng nắm chặt tay Lý Thanh Tịnh, xúc động nói: "Bà xã, đợi anh nhé! Đợi anh giải quyết xong những việc này, anh nhất định sẽ đưa em đi thư giãn."
"Vâng! Anh cứ đi đi. Đi đường cẩn thận, chú ý an toàn!"
Triệu hùng nói "Ừ!" sau đó vội vàng xuống lầu.
Sau khi ra khỏi nhà, Triệu Hùng lái xe đến nhà Trần Thiên Trung trước, sau đó đổi một chiếc Mercedes Benz G, có thể thích ứng với mọi điều kiện đường xá bình thường.
Những chiếc xe này đều do Trần Thiên Trung mua, chưa được cấp phép và đều là xe mới.
Trên đường đến thành phố của tỉnh Nghệ An, Trần Hùng gọi điện cho Trần Thiên Trung Anh biết chắc hẳn lúc này Trần Thiên Trung vẫn đang ở bệnh viện, chăm sóc cho Trần Văn Sơn.
Triệu Hùng nói với Trần Thiên Trung: Ông Hà nói với anh ấy rằng có một hậu duệ của nhà họ Hoa ở thị trấn Lục Giang, thuộc thành phố của tỉnh Nghệ An, người đó có thể chữa bệnh cho Trần Văn Sơn. Hiện tại anh đang trên đường đến thành phố của tỉnh Nghệ An.
Trần Thiên Trung đang buồn rầu về chuyện của Trần Văn Sơn, bây giờ nghe như vậy, thấy vẫn còn một tia hy vọng, ánh mắt lộ ra vẻ khao khát.
"Thiếu gia, cậu đi một mình sao?"
"Đúng vậy, cháu đi một mình!"
"Ai da! Tôi làm sao tôi có thể yên tâm để một mình cậu đi đến một nơi xa như vậy chứ? Lỡ như..."
Triệu Hùng ngắt lời Trần Thiên Trung, sau đó an ủi: "Ông Trần, sẽ không có chuyện gì đâu. Bây giờ, điều quan trọng nhất là phải chứ bệnh cho Văn Sơn càng sớm càng tốt. Nếu không thì Vân Sơn có thể sẽ không thể vượt qua trưa mai được!"
Trần Thiên Trung biết rằng những gì Triệu Hùng nói đều là sự thật, ông "Ừ!" một tiếng, "Vậy được rồi! Cậu đi đường cẩn thận nhé."
"Bác yên tâm! Bác còn không biết kỹ năng xe của cháu như thế nào sao."
Sau khi Triệu Hùng cúp điện thoại, anh bắt đầu tập trung lái xe.
Tầm nhìn khi lái xe vào ban đêm không tốt nên anh phải hết sức tập trung mới được.
Sau khi lên đường cao tốc, Triệu Hùng trực tiếp tăng tốc độ lên tốc độ hơn 200 km/h. Nếu ban ngày, Triệu Hùng còn dám tăng tốc độ lên trên 300 km/h một giờ khi đi trên đường cao tốc. Vào ban đêm, do thị lực kém nên tốc độ của anh có phần bị hạn chế. Vì lý do này, Triệu Hùng cũng đang chuẩn bị rút ngắn thời gian 10 giờ lái xe ban đầu về còn 5 giờ.
Đối với Triệu Hùng mà nói, thời gian thật sự rất quan trọng!
Triệu Hùng không dám phân tâm, tập trung lái xe!
Khả năng vận hành của Mercedes Benz Grand G rất tốt, chiếc xe được điều khiển với tốc độ hơn 200 km/h, độ ổn định cũng xem như ổn. Chiếc xe này chưa từng được sử dụng, Triệu Hùng chạy với tốc độ lớn như vậy, khiến chiếc xe bị tổn hại rất nặng nề. Tuy nhiên, Triệu Hùng không hề quan tâm, nếu anh làm hỏng một chiếc xe thì cùng lắm là anh sẽ mua lại một chiếc mới.
Trần Văn Sơn là người rất quan trọng đối với Triệu Hùng! Nhờ sự giúp đỡ âm thầm của Trần Văn Sơn, mà Triệu Hùng đã có thể làm mọi việc một cách dễ dàng hơn. Hơn nữa, Trần Văn Sơn là cao thủ xuất sắc đứng thứ 9 trong bảng xếp hạng. Đây là người mà trước mắt Triệu Hùng đang tiếp xúc, là người lợi hại nhất trong "Bảng Võ thần”!
Đường cao tốc từ thành phố Hải Phòng đến tỉnh Nghệ An. Ban đêm có rất ít xe, Triệu Hùng lái xe lướt qua từng chiếc một.
Mercedes Benz Big G thuộc dòng xe địa hình, độ bám đường không bằng xe bình thường. Nếu Triệu Hùng lái xe bình thường, anh ấy sẽ lái nhanh hơn một chiếc Mercedes Benz Big G. Tuy nhiên, Triệu Hùng nghĩ rằng chặng đường từ thành phố đến thị trấn Lục Giang không hề dễ đi, lỡ như gặp phải những nơi đang sửa chữa đường sá hoặc những chỗ lầy lội thì nguy mất. Để đảm bảo an toàn, anh mới lái chiếc Mercedes Benz Grand G này.
4 giờ lái xe đã bị Triệu Hùng đột ngột rút xuống còn lại 2 giờ. Những chiếc xe bị anh vượt qua cứ tưởng như mình đang nhìn thấy một chiếc xe ma.
Đêm khuya mà Triệu Hùng lại lái xe nhanh như vậy, đơn giản là rất đáng sợ.
Con đường từ thành phố Nghệ an đến thị trấn Lục Giang thực sự không hề dễ đi, mặc dù con đường cũng được trải nhựa. Nhưng vì lâu rồi không được sửa chữa nên đường đi tương đối gập ghềnh.
May mắn thay, Triệu Hùng biết nhìn xa trông rộng nên đã chọn Mercedes Benz Big G. Trên đoạn đường không bằng phẳng này, nó có tác dụng rất tốt.
Vốn dĩ là một đoạn đường giới hạn tốc độ 60 km/h, nhưng Triệu Hùng vẫn duy trì tốc độ của chiếc Mercedes Benz Grand G hơn 100 km/h.
Trong những năm qua, Triệu Hùng đã được huấn luyện nghiêm ngặt về đua xe, và có thể vượt qua mọi loại đường một cách dễ dàng. Nếu không, sợ rằng anh đã nôn rôi!
Khi đến thị trấn Lục Giang, anh thấy trong thị trấn có một ngọn lửa cao ngút trời, lửa cháy ngùn ngụt.
Triệu Hùng lái xe đến gần thị trấn, giảm tốc độ, liền nhìn thấy một đám người đông đúc tập trung tại nơi lửa cháy. Do ở đây là nơi hẻo lánh nên lính cứu hỏa vẫn chưa đến được! Chỉ nhìn thấy người dân thị trấn đang xách xô và các vật dụng khác đựng nước và đang tích cực chữa cháy.
Trần Hùng đi dạo quanh thị trấn, nhưng không nhìn thấy tấm biển "Đông y Hoa thị". Chỉ có thể quay lại tìm những người dân thị trấn đang chữa cháy để hỏi thăm, nói rằng trong nhà có người bị bệnh, hỏi "Đông y Hoa thị" ở đâu, anh muốn tìm bác sĩ Hoa.
Kết quả là, người dân của thị trấn nói với Triệu Hùng rằng ngôi nhà bị cháy chính là trung tâm y tế của bác sĩ Hoa!