“Đã lâu không gặp!” Người tới cười cười.
Ông Tựu cười nói: “Thì ra là Thiên Thủ Nhân Đồ a! Có ông ở đây, cũng không cần e ngại Trần Văn Sơn kia.”
Thiên Thủ Nhân Đồ cười lớn nói: “Một tên Trần Văn Sơn mà thôi, giao cho tôi liền xong!”
Mặt Nạ vỗ vỗ bả vai Thiên Thủ Nhân Đồ, nói: “Lão huynh, nếu như ông sớm đến một chút là được rồi.”
“Làm sao, các người đã giao thủ qua?” Thiên Thủ Nhân Đồ hỏi.
Mặt Nạ nói: “Trở về phòng rồi nói!”
Mặt Nạ để cho người thủ hạ, giúp đỡ người Thiên Thủ Nhân Đồ an bài chỗ ở.
Mặt Nạ mang theo ông Tựu trở lại phòng, Thiên Thủ Nhân Đồ rất mau tới chỗ gian phòng của Mặt Nạ. Ngoại trừ Thiên Thủ Nhân Đồ ra, bên cạnh ông ta mang theo một người trẻ tuổi soái khí.
Ánh mắt Mặt Nạ rơi vào trên thân người tuổi trẻ Thiên Thủ Nhân Đồ bên người, quay qua Thiên Thủ Nhân Đồ hỏi: “Anh Đồ, thằng nhóc này là ai vậy?”
Thiên Thủ Nhân Đồ cười lớn nói: “’Mặt Nạ, hắn là một tấm vương bài trong tay chúng ta đấy.”
“Vương bài?” Mặt Nạ lần nữa đánh giá đến trước mắt người tuổi trẻ.
Hắn có thể cảm giác được, người tuổi trẻ trước mắt, khả năng đến tư cách vào Võ Thần bảng cũng không có. Mà người như vậy, đánh nhau chỉ có phần cản trở, thế nào lại là một tấm vương bài.
“Anh Đồ, anh cũng đem tôi làm cho hồ đồ rồi. Thằng nhóc này hẳn không phải là người trên bảng Võ Thần đi? Hắn làm sao có thể trở thành vương bài trong tay chúng ta?”
Thiên Thủ Nhân Đồ cười cười, nói với người trẻ tuổi bên người: “Triệu Khang, mau giới thiệu mình một chút đi!”
Chỉ thấy người trẻ tuổi, xoay người chắp tay, nói: “Xin chào Mặt Nạ tiền bối, ông Tựu tiền bối, vãn bối tên là Triệu Khang.”
“Triệu Khang?” Mặt Nạ kinh ngạc hỏi: “Cậu họ Triệu?”
“Bố của tôi là Triệu Khải Nhân! Bố tôi từng vì Tây Giao hiệu lực qua, về sau bị bọn người Triệu Khởi Thời phát hiện, lấy gia pháp trị bố tôi, bố tôi bị nhà họ Triệu hãm hại. Cho nên, tôi Triệu Khang phẫn mà rời nhà trốn đi, hiện tại là đồ đệ của Đồ tiền bối.”
Mặt Nạ cùng ông Tựu nghe đại hỉ.
Không nghĩ tới, thằng nhóc này lại là người nhà họ nhà họ Triệu. Đồng thời, còn là con trai của Triệu Khải Nhân.
Mặt Nạ nói với Thiên Thủ Nhân Đồ, nói: “Lão Đồ, đây quả thật là một tấm vương bài nha! Ngũ Tộc Thôn kia cấm nghiêm, chúng ta đang lo không có cách nào tiến vào Ngũ Tộc Thôn nữa. Có Triệu Khang ở đây, liền có thể giúp tôi tìm hiểu hư thực Ngũ Tộc Thôn.”
Thiên Thủ Nhân Đồ đắc ý cười lớn nói: “Tôi cho ông biết! Tôi liền thích thằng nhóc này làm dáng vẻ xấu. Triệu Khang hiện tại không chỉ có tâm ngoan thủ lạt, đồng thời mưu trí cùng tâm trí, tuyệt đối là người nổi bật. Có Triệu Khang ở đây, cũng không cần sợ thằng nhóc Triệu Hùng kia. Triệu Khang, lần này là cơ hội thật tốt cho con biểu hiện, đừng để vi sư thất vọng.”’
“Vâng, sư phụ!” Triệu Khang một mực cung kính nói.
Thiên Thủ Nhân Đồ vung tay lên, nói với Triệu Khang: “Con về phòng nghỉ ngơi trước đi! Ta cùng bọn hắn trò chuyện chút. Thời điểm một chút nữa, ta lại tìm tới chỗ con.”
“Đồ nhi cáo lui!” Triệu Khang một bộ dáng thành kính, khom người rời khỏi gian phòng.
Triệu Khang rời đi, Mặt Nạ cười lớn nói: “Anh Đồ, anh mà sớm tới, nói không chừng chúng ta đã sớm đánh hạ Ngũ Tộc Thôn kia.”
“Đúng rồi, các người thực sự giao thủ qua sao?” Thiên Thủ Nhân Đồ hỏi.
Mặt Nạ nhẹ gật đầu, nói với Thiên Thủ Nhân Đồ chuyện đã cùng Ngũ Tộc Thôn đối chiến qua.
Thiên Thủ Nhân Đồ nhíu mày, một bộ giọng điệu oán trách nói: “Không phải trước đó hẹn xong, chờ người của Hoàng Long chúng ta tới, sẽ cùng nhau hành động sao?”
Còn may, trên mặt Mặt Nạ mang theo mặt nạ diễn viên hí khúc, không nhìn thấy sắc mặt của ông ta.
Mặt Nạ giải thích nói:” Chúng ta cũng chỉ là muốn thăm dò hư thực Ngũ Tộc Thôn một chút, không nghĩ tới Khổng Côn Bằng kia, đã đột phá Thiên Bảng, đưa thân tại thần bảng.”
“Cái gì?” Thiên Thủ Nhân Đồ kinh hãi, hoảng sợ nói: “Ông nói là Khổng Côn Bằng kia đã lên tới thần bảng?”
Mặt Nạ ừ một tiếng, nhẹ gật đầu.
“Vậy hắn làm sao chưa đi Võ Thần đường khảo thí nữa?” Thiên Thủ Nhân Đồ không hiểu hỏi.
Mặt Nạ lắc đầu, nói: “Tôi cũng không biết!”
“Ai! Tà Y đã chết, tôi còn không biết nên giao phó như thế nào cho sư phụ hắn là Quỷ Y đây?”
“Quỷ Y sẽ đến không?”
“Nói là cuối tháng sẽ tới!”
Thiên Thủ Nhân Đồ lo lắng nói: “Lão già kia đặc biệt bao che cho con. Nếu là biết đồ đệ của hắn Tà Y đã chết, nhất định sẽ nổi trận lôi đình. Xem ra, lần này Ngũ Tộc Thôn phải gặp tai ương rồi.”
“Ông cũng không phải không biết, lão già kia giận lên, căn bản không phân địch ta. Tôi lo lắng chính là, hắn sẽ hướng chúng ta phát cáu.” Mặt Nạ nói.
Thiên Thủ Nhân Đồ thở dài: “Đây là không có cách nào khác mà, ngược lại, thời điểm đó chúng ta lại giải thích thật tốt với Quỷ Y tiền bối đi!”
“Ông Tựu, ông bị thương sao?” Thiên Thủ Nhân Đồ thấy sắc mặt ông Tựu không tốt, hô hấp có chút không thông hỏi.
Ông Tựu nhẹ gật đầu nói: “Nếu không phải Hắc Phượng đã cứu tôi, mạng già này cũng muốn giao phó cho bọn chúng rồi!”
Thiên Thủ Nhân Đồ nói: “Tà Y đã chết, ông Tựu bị thương. Chúng ta hay là chờ ông Tựu khôi phục rồi nói sau! Mặt khác, tốt nhất chờ Quỷ Y một chút nếu như Quỷ Y chịu trợ giúp chúng ta, cùng nhau đối phó Ngũ Tộc Thôn, lần hành động này mười phần chắc chín. Khoảng thời gian này, tôi có thể phái ta đồ đệ kia đi tới ngũ tộc trong thôn ở mấy ngày, tìm hiểu hư thực bọn hắn một chút.”
Mặt Nạ cùng ông Tựu nghe vậy hai mắt tỏa sáng.
Có Triệu Khang làm nội ứng chính là tốt mà!
Nếu có thể thăm dò hư thực Ngũ Tộc Thôn, hành động liền sẽ làm ít công to.
Mặt Nạ lo lắng nói: “Triệu Khang rời nhà trốn đi lâu như vậy, hắn đột nhiên trở về, sẽ không khiến cho người nhà họ Triệu chú ý chứ?”
Thiên Thủ Nhân Đồ lòng tin mười phần nói: “Yên tâm đi! Triệu Khang rất thông minh, lấy thông minh tài trí của hắn, tuyệt đối sẽ không bị đối phương phát hiện ra.”
“Xem ra, ông rất xem trọng tên đồ đệ này mà!”
“Kia là đương nhiên!” Thiên Thủ Nhân Đồ kiêu ngạo mà nói: “Thằng nhóc này mặc dù tuổi tác học võ hơi trễ, nhưng là tư chất học võ tốt. Thiên Thủ Nhân Đồ tôi am hiểu ám khí cùng tiếp ám khí, với nội lực yêu cầu không cao. Đợi một thời gian, thằng nhóc này tuyệt đối có thể kế thừa y bát của tôi.”
Mặt Nạ nhẹ gật đầu, nói: “Nhưng mà, ông cũng đã nói, thằng nhóc này tâm ngoan thủ lạt. Hắn đến nhà họ Triệu cũng dám phản bội, ông không lo lắng, một ngày kia hắn ta sẽ phản bội ông à?”
Thiên Thủ Nhân Đồ kiêu ngạo mà nói: “Cũng là bởi vì dạng này, tôi mới thích thằng nhóc này. Nam nhân không hung ác, sao có thể nào thành đại sự! Tin tưởng tôi, thằng nhóc này một khi trưởng thành, tuyệt đối là một nhân vật hung ác.”
Mặt Nạ nói: “Vậy ông để Triệu Khang chuẩn bị một chút, để hắn về Ngũ Tộc Thôn đi dò thám tình huống.”
“Được thôi!” Thiên Thủ Nhân Đồ đáp.
Ngũ Tộc Thôn!
Thời tiết không tốt, bắt đầu mưa!
Lý Thanh Tịnh nhìn ra ngoài cửa sổ, đang ngơ ngác xuất thần.
Tà Y chết rồi, sư phụ của hắn là Quỷ Y
Quỷ Y này là người xếp hạng thứ tám Thần bảng.
Lý Thanh Tịnh mặc dù không phải người trong võ lâm, nhưng cô minh bạch xếp hạng thứ tám Thần bảng có ý vị như thế nào.
Nếu như Quỷ Y muốn tới vì đồ đệ Tà Y báo thù, cái này với Ngũ Tộc Thôn tới nói, tuyệt đối là cái khảo nghiệm cực đại.
Trong mưa!
Một cái thân ảnh cô độc, chính hướng Ngũ Tộc Thôn đi tới, người tới chính là Triệu Khang đã rời nhà ra đi.