“Vật này cô tìm được ở đâu?” Triệu Hùng hướng Quân sư hỏi.
“Đông Nam Á!” Quân sư nói.
Triệu Hùng nghe thấy liền nhíu chặt lông mày.
“Tôi nghĩ sư phụ hẳn vẫn còn đang ở nước ngoài!” Triệu Hùng nói.
Quân sư gật gật đầu, nói: “Tuy rằng Liêu Minh chúng tôi cũng có công ty thương mại riêng, nhưng bởi vì thân phận đặc biệt của chúng ta và Lãnh Ngạo, không thể đích thân ra nước ngoài điều tra chuyện này được. Các người có thể dùng tài nguyên thương mại của mình để kiểm tra chuyện này được không?” Tôi cho rằng không ai có thể phù hợp hơn anh.”
Lâm Diễm,, sư phụ của Triệu Hùng, tuy rằng thời gian ông ấy dạy công phu cho anh không tính là quá dài, nhưng ông ấy lại chính là người thầy khai sáng cho Triệu Hùng, người đã đặt nền móng vững chắc cho nội công của anh. Ngoài ra, Lâm Diễm rất nghiêm khắc với Triệu Hùng, Triệu Hùng trải qua sự rèn luyện của ông đã học được không ít phẩm chất tốt.
Có một câu nói: “Một ngày làm thầy, cả đời làm cha!”
Đến ngay cả Khổng lão gia tử dạy Triệu Húc võ thuật, anh cũng không dám gọi ông một tiếng “Sư phụ”
Vừa nghe Lâm Diễm có thể đã xảy ra chuyện, trong lòng Triệu Húc ngập tràn nỗi sợ hãi, lập tức đáp ứng: “Được! Chuyện này, tôi sẽ vận dụng tất cả nguồn lực để tìm hiểu chuyện này, tuy nhiên, tôi tạm thời không thể tự mình đi Đông Nam Á, nếu có bất kì thông tin gì, chúng ta gặp nhau bàn bạc!”
Quân sư gật gật đầu, cùng Triệu Hùng trao đổi số điện thoại.
“Quân sư, sư phụ của tôi rốt cuộc là đi làm việc gì vậy? Hơn nữa, thứ cho ta mạo muội hỏi một chút, cô và Lãnh Ngạo tại sao không thể đi ra nước ngoài?”
Triệu Hùng trong lòng vẫn đặt ra nghi vấn này, anh tin tưởng Quân sư nhất định biết bí mật của sư phụ!
“Bây giờ vẫn chưa thể nói cho anh được!” Quân sư trực tiếp từ chối Triệu Hùng. “Bất quá, khi thời cơ đến, tôi tự nhiên sẽ nói với anh!”
Triệu Hùng gật gật đầu, cũng không ép buộc cô.
“Liêu Minh” đối với Triệu Húc đã giúp đỡ rất nhiều, nếu không có “Liêu Minh!” luôn âm thầm bảo hộ anh. Thời điểm anh đi Giang Chiết, nếu không có “Liêu Minh!” anh không thể bình an mà quay trở về rồi.
Triệu Hùng cùng Quân sư tán gẫu vài câu, sau đó hai người mới rời khỏi phòng.
Sau đó, Quân sư liền mang theo Lãnh Ngạo rời đi trước!.
Diệp Trát cũng không hề hỏi Triệu Hùng Quân sư đến đây tìm anh làm gì. Sự việc liên quan đến vấn đề riêng tư của mọi người, sự tôn trọng lớn nhất chính là bạn đừng nên hỏi.
Sau khi ngồi xuống Triệu Hùng nói chuyện với Diệp Trát về các vấn đề kinh doanh một lần nữa.
Hà Ngọc Kỳ và Cách Hoa cũng không có hứng thú đối với việc này, Cách Hoa bèn lôi kéo Hà Ngọc Kỳ đến lầu trên chơi.
“Triệu Hùng, cậu có cần đến lực lượng của phòng thương mại của thành phố Vinh không?” Diệp Trát hỏi Triệu Hùng.
“Tạm thời không cần đến, có ngài cùng Trương gia hỗ trợ là đủ rồi!”
Diệp Trát gật đầu, nói: “Bây giờ tôi sẽ gọi cho Trương Tử Thạch, kêu hắn đến đây trao đổi một chút.”
Triệu Hùng dự định sẽ đến Trương gia bái phỏng sẵn tiện để bàn chuyện này. NHưng mà, đề nghị này của Diệp Trát nghe có vẻ hợp lý hơn, cùng nhau thảo luận vấn đề này có lẽ sẽ đạt hiệu quả hơn.
Diệp Trát gọi điện cho chủ tịch “phòng thương mại thành phố Vinh”-Trương Tử Thạch, sau đó lại chỉ dẫn nhà bếp chuẩn bị các món ăn cho bữa tối.
Mặc dù Tết đã qua rồi, nhưng mùi vị của năm mới vẫn còn rất đậm. Cho dù Triệu Hùng không đến, Diệp Trát cũng sẽ mở tiệc chiêu đãi Trương Tử Thạch.
Đối với toàn bộ “phòng thương mại của thành phố Vinh” mặc dù Trương Tử Thạch chỉ là chủ tịch củ phòng thương mại thành phố Vinh. Nhưng sau khi nhà họ Phan bị đuổi ra, Trương gia cùng Diệp gia mói chính là căn cơ của “Thương mại thành phố Vinh”. Hai người hợp lực, có thể nói là một liên minh vô cùng mạnh mẽ.
Khoaeng hơn một giờ, Trương Tử Thạch xuất hiện ở Diệp gia.
Sau khi gặp nhau, Triệu Hùng và Trương Tử Thạch hàn huyên một hồi.
Mọi người đều là người quen, không cần đồi với nhau quá vòng vo.
Triệu Hùng nói thẳng vào vấn đề với Trương Tử Thạch, nói: “chủ tịch Trương, ngài hẳn đã nghe nói việc tập đoàn Hùng Quang của tôi bị tập đoàn Khải Thời bao vây và đàn áp đúng không?”
“Có nghe qua! Chuyện này, ta cùng Diệp Trát đã nói qua với nhau, đang chuẩn bị trợ giúp ngươi một tay. Thế nào? Đã nghĩ ra đối sách chưa?” Trương Tử Thạch nói.
Triệu Hùng nhíu nhíu mày, nói: “Tạm thời vẫn chưa có, bất quá, trước mắt đã biết được tập đoàn Hằng Viễn, tập đoàn Thiên Sơn, tập đoàn Hải Bác, tập đoàn Lệ Phàm và tập đoàn Tĩnh Xa tất cả đều cùng tập đoàn Khiếu Thiên hợp tác. Những tập đoàn này đều là những công ty lớn nổi tiếng trong nước, e rằng cuộc chiến kinh doanh này sẽ không dễ đánh!”
Trương Tử Thạch cười cười nói: “Thương nhân đều là những người sẽ chạy theo lợi nhuận! Bọn họ sở dĩ lại hợp tác với tập đoàn Khải Thời để đối phó với tập đoàn Hùng Quang của cậu cũng chỉ vì lợi ích mà thôi! Nếu suy đoán của tôi không sai, bọn họ là thèm muốn thị trường của cả tỉnh Hà Nam này. Tập đoàn Hùng Quang mới mở của cậu phát triển giống như mặt trời giữa trưa, những nhóm lớn này rất khó có thể tham gia được, tự nhiên bọn họ sẽ gia nhập tập đoàn Khải Thời để chống lại cậu. Cho nên, mối quan hệ hợp tác đó thật ra chỉ là bằng mặt không bằng lòng. Nhưng nếu chỉ dựa vào chúng ta, e rằng là không đủ, nếu so với tập đoàn Khải Thời và các công ty lớn này, thực lực của chúng ta chênh lệch rất nhiều. Cho nên, cậu cần phải tìm thêm nhiều sự giúp đỡ mới được. Tôi và Diệp Trát hẳn có thể nhờ một số người giúp một tay. Chuyện này không phải là việc ở phòng thương mại, tôi không có biện pháp buộc phòng thương thành phố Vinh vào cuộc giúp đỡ.”
Triệu Hùng gật gật đàu nói: “Chủ tịch Trương, tôi có thể hiểu được, ông và ngài Diệp có thể ra tay giúp đỡ, tôi đã vô cùng cảm kích rồi!”
“Ngài Triệu, ngàn vạn lần đừng nói lời cảm kích này với tôi. Thật ra, chúng ta sớm đã ngồi chung một thuyền rồi!”
Diệp Trát cười ha ha đứng lên nói: “ Triệu Hùng, Tử Thạch nói không sai! Kỳ thật, chúng ta đã cột chung số phận với nhau trên một chiếc thuyền rồi. Lần trước, cậu ở bên ngoài tỉnh, tôi cùng người Liêu Minh đến giúp đỡ cậu. Thương mại thành phố Hải Phòng và thương mại thành phố Vinh cũng là quan hệ hợp tác, nếu cậu ngã xuống rồi, đối với chúng ta cũng chẳng có lợi ích gì, sau khi đánh bại cậu, thì bọn họ sẽ rảnh tay đối phó với bọn tôi rồi. Cho nên, so với bị động, không bằng chủ động đánh trả. Hiện tại, cả ba tỉnh miền Đông Bắc đều đang mạnh mẽ phát triển kinh tế, những tập đoàn lớn này chính là đang ghen tị.”
“Tuy nói là như vậy, nhưng Triệu Hùng có thể nhận được sự giúp đỡ to lớn từ hai vị, tôi, Triệu Hùng thật sự vô cùng cảm kích!”
Diệp Trát vẫy vẫy tay cười nói: “Được rồi! đừng khách khí như vậy, cậu hãy tận dụng khoảng thời gian thở dốc này để tu dưỡng và trao dồi bản thân cho tốt. Nếu có thể đánh thắng bọn họ, chúng ta sẽ có cơ hội lớn để tiến vào thị trường quốc gia.”
Trương Tử Thạch dùng tay đẩy đẩy gọng kính trên sống mũi, cười nói: “Diệp Trát, ông còn nói phải an hưởng tuổi già, không màng thị phi! Dã tâm này còn chưa đủ lớn sao?”
“Diệp Trát ta cũng không phải người dễ thừa nhận thất bại, nếu đã có cơ hội gia nhập thị trường quốc gia., ta đương nhiên phải tập hợp lại, xây dựng một mảnh giang sơn cho con trai của mình!”
Triệu Hùng cùng Trương Tử Thạch tất nhiên biết rõ Diệp Trát là đang nói giỡn, ba người cười ha ha lên.
Lúc ăn cơm tối, Diệp Trát đã sắp xếp một chương trình giải trí ca hát và khiêu vũ tại nhà.
Hà Ngọc Kỳ đi theo Triệu Hùng cũng xem như mở mang tầm mắt, không nghĩ tới có thể nhìn thấy kiểu ca hát và nhảy múa chuyên nghiệp như thế này ở nhà riêng.
Diệp Trát rất giỏi uống rượu, nhưng cuối cùng vẫn là thua trong tay của Hà Ngọc Kỳ.
Ngay cả Trương tử Thạch cũng lấy làm kinh ngạc, một nha đầu còn trẻ tuổi lại có tửu lượng tốt đến như vậy, cũng càng thêm bội phục Triệu Hùng, bên cạnh anh mỗi người đều là người có tài.
Triệu Hùng vốn định đàm phán hợp tác thương mại ở thành phố Vinh, liền chọn tuyến đường đi tỉnh Hải Hoa để gặp Tống Y Sa, bất quá, gia đình của Diệp Trác cực lực giữ anh ở lại đây 2 ngày.
Sáng sớm hôm sau, Hà Ngọc Kỳ hướng Cách Hoa đề nghị; “Cách Hoa, hôm qua lúc tôi ở “Tứ Dương Lầu” ăn cơm, thì thấy mọi người ở bên bờ sông tham gia lễ tế giang. Hôm nay, hay là chúng ta đến đó chơi đi?”
“được, bờ sông bây giờ khá náo nhiệt, còn có rất nhiều địa điểm ăn vặt!Đi, chúng ta tìm Triệu Hùng cùng nhau đến bờ sông.”
Cách Hoa cùng Hà Ngọc Kỳ rất hợp tính nhau, hai người lôi kéo nhau đến bên người Triệu Hùng.
Triệu Hùng vốn định ở nhà họ Diệp tránh cho nha đầu Hà Ngọc Kỳ kia nhân cơ hội ra ngoài gây chuyện, Nhưng thấy Cách Hoa một bộ dáng chờ mong, anh không nhẫn tâm từ chối, nói: “Được rồi! Vậy thì đi bờ song. Bất quá, hai người đều phải nghe lời của tôi, không được gây chuyện!”
“Không thành vấn đề”
Cách Hoa và Hà Ngọc Kỳ cùng nhau mỉm cười đồng thanh.
Triệu Hùng đột nhiên cảm thấy bản thân đã đưa ra một quyết định sai lầm, hai cô gái này ở cùng nhau, sao có thể chịu yên phận chứ?”