Sắc mặt Liễu Dục Chú rõ ràng cũng dịu đi chút ít, gã gật đầu với tôi một cái. Tôi lập tức liền hiểu ra ý của Liễu Dục Chú. “Không cần đi đón người đó, chúng ta trực tiếp qua đó luôn.” Tôi mở miệng nói. Từ khách sạn rời đi, sau khi lên xe, Phùng Bảo lái xe, Phùng Quân ngồi ở vị trí ghế lái phụ. Sa Thành không hề lớn, khoảng chừng mười mấy phút, chúng tôi liền tới vị trí bên rìa thành phố. Chỗ này là ngoại ô, có điều không hề có kiến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.