Tôi vụt ngẩng đầu lên. Quả đúng là trước mộ của Trương Cửu Quái, từ chính giữa nứt ra một khe hở. Một bàn tay gãy hơi có chút khô đét lăn ra ngoài... Bàn tay gãy vừa vặn lăn đến phía trước bàn tính, đè lên trên hạt bàn tính. Trên trán tôi mồ hôi rỉ ra. Trong chớp mắt, tôi lại nhìn thấy xác chết của Trương Cửu Quái nằm bò bên trên nấm mồ bị nứt! Ông ta chằm chằm nhìn tôi, trong hai con mắt lại toàn là thứ máu đỏ tươi, hơn nữa ông ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.