Tôi ngoảnh đầu nhìn ra phía cổng, một lát sau có tiếng bước chân truyền lại, người bước vào nhà trước là Phùng Bảo và Phùng Quân, ngay tiếp sau bèn là Trần mù và Liễu Dục Chú. Tôi hít sâu một hơi, không ngờ chỉ mỗi buổi ngày, mà Liễu Dục Chú và Trần mù đã hoàn thành bố trí bên ngoài thôn Tiểu Liễu. “Thập Lục, tuy Phùng Quân đã nói là mày ở đây, nhưng bây giờ đích thực không phải là thời gian tu dưỡng.” Trần mù trầm giọng mở miệng. Liễu Dục Chú cũng nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.