Lưu Văn Tam chợt im lặng, lão nhìn sâu vào Trần mù, rồi chợt nói: “Thập Lục là con nuôi của tôi, mạng nó quý báu lắm .” “Người vớt xác có thể có người thứ hai, chứ làm bà đỡ âm linh, lại không khám dương quan như Thập Lục, thì chỉ có một thôi, mạng nó đương nhiên báu hơn mạng mày.” “...” Lưu Văn Tam phẩy tay, bóp trán nói một câu: “Xưởng trưởng Châu, báo địa chỉ cho lão, tôi sợ nói thêm nửa câu nữa, là bị lão Trần mù này làm cho tức chết.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.