“Tôi có thể qua xem, có điều tôi chưa chắc đã có cách, đưa chú Trần qua, nếu chú ấy có cách, thì vẫn còn cứu được, nếu như chú ấy cũng không có cách gì, thì hy vọng liền mong manh rồi.” Tôi thành thực bảo với Trâu Vi Dân. Sắc mặt Trâu Vi Dân rõ ràng cứng đơ lại một phát. Sự cảnh giác trong lòng tôi cũng càng nhiều hơn, ít nhất bây giờ có thể xác định được, Trương Nhĩ đang ở thành phố Nội Dương, hơn nữa lão cũng không phải chẳng làm gì cả,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.