Lực này của y mạnh không thể tả, tôi vốn đã bị trói gô như xác ướp rồi, căn bản không cách gì xả lực, càng không có cách tránh né. Bả vai ăn gọn một đạp này, cả người giống như quả bầu lăn vậy, bị đạp lăn liên tiếp ra ngoài bốn năm mét. Tôi đập lên trên một gốc cây mới dừng lại, trong thời gian này đầu không biết va phải mấy cục đá nữa, đau đớn đến cực điểm. “La Thập Lục!” Giọng nói khàn nhỏ toát lên một vẻ quen thuộc, lẫn với vài...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.