Giọng hát tuồng thăm thẳm lại lần nữa truyền tới. “Bà đỡ âm linh, mệnh chết yểu, tiên sinh thương xót, truyền Âm thuật, đỡ âm linh.” Âm thanh này the thé quá mức, mà cảnh tượng này tôi xem lại không hiểu. ‘Tiên sinh tương xót, truyền Âm thuật, đỡ âm linh’ thì tôi có thể nghe hiểu được. Nhưng ‘Bà đỡ âm linh, mệnh chết yểu’ thì là ý gì? Nghe ý tứ của vở tuồng này, giống như là bà đỡ âm linh chết sớm, Âm thuật này là bởi Lý Âm Dương mà được tiếp tục...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.