“Thế này...” Lưu Văn Tam nhíu chặt mày, rồi mới nói. “Thập Lục dù sao thân thủ cũng chẳng có mấy, để nó đi một mình qua rừng liễu, nhỡ mà gặp mấy cái thứ gì đó...” Bà cụ Hà cúi đầu xuống, mí mắt khép lại. “Trảm quỷ đao đưa nó rồi, nó dù sao cũng là cháu trai của Âm thuật tiên sinh, mà còn theo chúng mày thời gian dài thế rồi.” “Nếu như nó đến rừng liễu cũng không vào được, thì liệu sớm mà rửa tay gác kiếm, vào thành phố kiếm vợ đẻ con...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.