“Người tộc Khương tới rồi, bọn họ cần thanh tẩy môn phái, khó tránh khỏi có thương vong. Tôi thấy là chúng ta cứ trực tiếp qua tộc Khương trước, đợi lúc nữa người sẽ đưa tới trước mặt các cậu, cái thứ này, cũng có thể trực tiếp đưa đi luôn.” Người lên tiếng là Liễu Dục Chú, gã nhấc chân một phát, liền móc luôn cái “xác chết” kia lên, giây tiếp theo, xác chết liền rơi lên trên vai gã. Khương Yển và Khương Manh lúc này, hoàn toàn không giống như bộ dạng bình thường, đôn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.