Đầu mày Trần mù nhíu chặt, lão hạ thấp giọng nói một câu: “Đừng có quản lắm thế vội, tìm ra xác Trương Cửu Quái rồi ra đối phó với nó sau.” “Có quỷ đánh quỷ, có xác bẻ xác!” Tôi cũng mò lấy búa sắt ra, đưa cho Phùng Bảo, nói hắn đừng có hoảng hồn. Phùng Bảo cũng coi như là người từng kinh qua sóng to gió lớn, trong mắt tuy có sự sợ hãi, nhưng đã trấn tĩnh lại không ít. Mặt mày cũng đã có chút vẻ tàn nhẫn. Chúng tôi cũng không dừng lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.