Bà cụ Hà gọi vào trong phòng một tiếng, bảo Hà Thái Nhi lấy chậu đốt vàng mã, tiền giấy, nến hương, cùng giấy lanh mịn và bút ra. Một lát sau, Hà Thái Nhi bê một loạt những món đồ này bước ra. Thần sắc của bà ta vẫn còn có chút buồn bực, đến gần trước mặt, lại thất thần nhìn cây gậy khóc tang trong tay tôi. “Đừng có ngây người ra, đem tiền âm phủ đốt tử tế, châm nến hương lên.” Bà cụ Hà hơi nhíu mày. Tôi cũng gọi Hà Thái Nhi một tiếng,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.