“Mày đứa đồ tôn này, tuy có độc địa chút, nhưng đem bàn tính, la bàn về, coi như mày có đạo hiếu, ta sẽ tìm cho mày một chỗ an táng tốt.” Lúc nó khom người cúi đầu tôi mới nhìn thấy, vị trí phía dưới bả vai của nó, có dính một thứ, nhìn lên giống như là một mảnh áo Đường phục, bên trên còn viết không ít chữ... Hơn nữa vẻ già dặn trong lời nói của nó cũng càng nhiều hơn, da đầu tôi bắt đầu trở nên tê rần, Trần Tiểu Bàn đích thị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.