Đi qua khoảnh đất trống, tôi dựa vào trực giác và ký ức mơ hồ, liên tục đi về phía vị trí sương mù dày đặc nhất. Ở bên cạnh chỗ sương mù dày đặc nhất, có một gian nhà tranh, đây chính là chỗ thường ngày bà cụ Hà ở. Tay của tôi ấn lấy gậy khóc tang ở thắt lưng, không chút do dự đi qua bên cạnh gian nhà tranh, trực tiếp sải bước vào trong sương mù! Lạnh buốt! Thấu qua da, máu thịt, vào đến xương cốt, buốt giá tận sâu trong xương tủy, không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.