Tôi hít sâu một hơi, vứt bỏ tạp niệm trong đầu đi: “Chú Trần, chú cứ ở lại Triều dương trạch bầu bạn với con gái cháu trai cũng tốt, không cần thiết phải cùng cháu dây dưa tới quá nhiều chuyện.” Vừa nãy lúc xuất hiện một tia cảm ứng từ trong vô tận đó, tôi liền hồi tưởng lại lần đó ở quần thể núi Nam Sơn, khi núi Phị Phát Quỷ sụp đổ. Tôi lợi dụng số mạng cứng của Trần mù để gieo quẻ, tìm ra nơi có cơ hội sống. Mọi người từ sông ngầm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.