Trong chớp mắt, tôi đã hơi hồi phục được chút trấn tĩnh. Đích thực là có người đang nhìn trộm tôi, con mắt đó đầu tiên có thể loại trừ khả năng là của Trần mù. Cũng không có chuyện là của Lưu Văn Tam, lão không bao giờ ở ngoài nhìn trộm tôi. Càng không phải là Hứa Đức Sưởng, đôi mắt đó nhìn láo liên, không giống như của đàn ông... Nhìn vết chân ướt nhẹp trên mặt đất, còn dính cả cỏ nước, người bình thường e là đã sợ chết khiếp rồi, tưởng đó là quỷ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.