Sau khi nói xong, tôi liền buộc dây thừng vào thắt lưng trước, rồi lại treo qua lan can, nhảy xuống dưới dòng kênh. Chỗ này không như kênh nước bên ngoài xưởng gỗ ban nãy, lại còn nhảy từ trên thành đập xuống. Rất nhanh tôi đã lặn ngụp tới bên cạnh xác chết bé trai, lôi nó vào trong lòng. Giây phút chạm vào nó, cái cảm giác lạnh buốt ấy khiến tôi rùng mình một cái. Đôi mắt trống rỗng kia, giống như đang nhìn tôi vậy, sâu thẳm vô cùng. Tôi cắn răng, cố nhịn cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.