Nhìn Mã Bảo Trung một cái thôi, đã khiến toàn thân tôi run rẩy, nổi đầy da gà. Tôi vội đi thẳng một mạch về thôn! Đại khái về đến đoạn đầu trên đường thôn, ngoái lại nhìn lần nữa, thì đã chẳng thấy bóng dáng Mã Bảo Trung đâu nữa. Tên ăn mày chó chết này chắc chắn chẳng tử tế gì, thậm chí tôi còn nghĩ, lần sau gặp gã, hay là lấy cái búa với đinh sắt kia cho gã một phát. Bao nhiêu năm nay Lưu Văn Tam chưa từng làm thế, nói không chừng bị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.