“Bà Hà, chúng ta đi thôi chứ?” Nén những tư duy khác trong lòng xuống, tôi gọi bà cụ Hà một tiếng. Mấy người Thẩm Cửu đã đi rồi, bà cụ Hà cũng không ngân nga giai điệu kia nữa, đứng dậy. Tôi đang chuẩn bị đi gọi Trương Nhĩ. Kết quả cửa phòng lão lại bị đẩy mở luôn. Trương Nhĩ khoát tay sau lưng bước ra ngoài, trên mặt lão chẳng có mấy biểu cảm. Tôi vốn định hỏi Trương Nhĩ suy nghĩ thế nào rồi. Nhưng lại cảm giác bây giờ quá gấp gáp, nên quyết định...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.