Mùi máu tanh trong nhà quá nồng nặc. Người đàn ông trung niên này ra tay cũng quá độc, mặt của Báo gia đã còn chẳng ra hình người nữa. Nói xong, tôi vội vàng dìu Cố Nhược Lâm, Cố Nhược Lâm cũng kéo theo Từ Lệ Quyên cùng đi ra ngoài. Liễu Kiến Thụ thì tự giác hơn nhiều, chạy một lèo ra khỏi cửa. Đèn đường của phố cổ tối om om, cũng may là trước cửa căn nhà cấp bốn này có một cái. Sau khi ra ngoài, tôi liền vội vàng lấy điện thoại ra báo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.