“Thập Lục, các cậu ra ngoài trước đi đã, tôi cần làm chút công tác chuẩn bị, để “cô ta” tỉnh lại.” Trong lúc Trương Nhĩ nói, trong tay lão móc ra một bó hương. Tôi hít sâu một hơi đi ra ngoài, đồng thời cũng nhắc nhở Dương Hưng một tiếng. Dương Hưng cúi đầu đi theo tôi. Giây phút bước lên hành lang, tôi còn cảm nhận được phía sau có một cảm giác bị nhìn chăm chú, có điều tôi không hề quay đầu lại. Chẳng mấy chốc, chúng tôi bèn về đến trong đại điện của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.