Trong ánh mắt của Dương Hưng tràn ngập giá lạnh, hắn lắc lắc đầu, tiếp tục châm biếm nói: “Hoặc giả đều chẳng cần tao ra tay, chỉ tính toán này của chú Trương, liền đủ để khiến mày bỏ mạng.” Kinh ngạc trong lòng không hề khiến tôi loạn thế trận, chỉ có điều cái kiểu mở miệng là chú Trương của Dương Hưng, khiến tôi nghe kiểu gì cũng thấy buồn nôn. Lại lần nữa giơ Bút Địa Chi trong tay lên, tôi dùng tốc độ càng nhanh hơn vẽ ra một đạo Áp trấn thần chú trên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.