Tôi và Lưu Văn Tam gần như đồng thời dừng bước. Khổng Bân cũng vụt đứng lại, lão giơ tay ngăn mấy người vớt xác phía sau lại, trên trán mồ hôi rớt từng hạt to đùng xuống. Chân trời lúc chập tối đã chẳng còn ráng đỏ, ngược lại là có chút mây đen vần vũ. Thân người gã Tạ Minh này khẽ lắc lư trước sau, nhưng thứ toát ra thì chỉ có sự âm u và lạnh lẽo. Ba người này là do Tạ Minh giết? Xích sắt trên cỗ quan tài kia, sợ rằng cũng là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.